RSS

PHÁT TRIỂN TRUYỀN THÔNG Ở VIỆT NAM – NỖI LO SỢ CỦA DÂN CHỐNG CỘNG CỜ VÀNG

02 Th12

Chính nghĩa quốc gia - Việt Nam Cộng Hòa

Đọc thêm nhé: Những người không có tư cách nói về “tự do báo chí” ở Việt Nam

Ngồi ghế xa lông, đọc báo mạng, tìm những tin tức nào hợp khẩu vị dân cờ vàng, xào nấu lại, đặt cho nó một cái tên, thế là xong – Công việc này vừa giúp cho các anh ba que xỏ lá, vừa được xả xú bắp hận thù lại có tiền bỏ túi, còn được cả tiếng “phục vụ cộng đồng” nên không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến các món “HẬN”, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món rận chó hay là món chiên ghẻ rồi hổ lốn các món chính trị xã hội và kinh tế nay còn thêm cả món Tàu phù, nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tố trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Kết cục của rận chó là vậy – Vui thế!


xichloviet

Gần như tất cả mọi nguời trên thế giới muốn an toàn và tự do phải làm đúng luật cái đó là văn minh của loài người, luật lệ càng kỹ bao nhiêu, càng chặt chẽ bao nhiêu thì văn minh loài nguời càng cao bấy nhiêu. Trên nền văn minh của con người chính là an toàn và tự do, cho nên tôi nói tất cả thành phố trong đất nước này, muốn an toàn tự do phải làm đúng luật. Cũng như người đi bộ tham gia giao thông sẽ an toàn và tự do nếu mình đi đúng lề bên phải. Chứ đường xe máy đang chạy mình nhảy tung ra giữa đuờng thì làm sao tan toàn được. Tôi lấy cái ý như vậy và đã nói đầy đủ, nhưng báo chí lại cắt câu và không đăng đầy đủ

Đó là lời của ông Bộ trưởng Thông tin và Truyền thông Lê Doãn Hợp trong buổi gặp gỡ báo chí ngày 11/6 , tại San Francisco.

Lấy hình ảnh trực quan về tham gia giao thông đúng lề bên phải để làm ví dụ về việc tuân thủ luật pháp quốc gia trong một xã hội văn minh là chính xác, câu chữ của ông Hợp rất rõ ràng minh bạch và dễ hiểu. Thế nhưng các anh cờ vàng lại dĩễn dịch việc tuân thủ “lề bên phải” của báo chí như là việc thông tin một chiều không có một chút tự chủ nào. Đây chính là sự lưu manh tráo trở.

Từ lâu các anh chống cộng cờ vàng vẫn luôn nhai đi nhai lại VN không có tự do ngôn luận, cho rằng hơn 700 tờ báo trong nước chỉ là công cụ tuyên truyền một chiều cho CS và đòi phải nhập khẩu cái tự do của các anh. Cái tự do báo chí mà các anh đòi là tự do kiểu Bolsa, có quyền chửi nhau như cái chợ. Cái tự do các anh đòi hỏi là tự do chạy sang lề bên trái bất chấp luật lệ để có thể tố cộng và tập hợp phe đảng lật đổ CS. Tự do kiểu các anh là tự do trong cái “lằn ranh” mà các anh gọi là “lằn ranh quốc cộng” không được bước ra ngoài cái lằn ranh đó. Tự do của các anh là không ai đựợc giẫm đạp vào cái “nỗi đau” của các anh nếu đạp vào thì các anh biểu tình đạp lại. Lý lẽ của các anh là cứ ai khen công sản là khiêu khích các anh, đã qua đến Mỹ là phải xác định là trốn chạy CS , đã trốn chạy CS thì phải chống cộng sản, đã chống cộng sản thì phải đứng dưới lá cờ vàng của các anh. Đúng là các anh chơi trên đầu cha thiên hạ.

Hầu hết các phương tiện truyền thông của cộng đồng Việt ở Mỹ đều do dân cờ vàng nắm giữ và khuynh loát từ đó đến nay , không có lề mà chỉ có một chiều duy nhất là chiều chống cộng. Nhìn lại truyền thông, báo chí cờ vàng hơn 36 năm qua ai cũng thấy quá rõ. Hầu hết những cuộc biểu tình chống lại các cơ quan báo chí cũng đều xuất phát từ việc những tờ báo đó nêu quan điểm hay thông tin trái với khẩu vị cờ vàng. Những cuộc biểu tình như thế chỉ thấy trong cộng đồng người Việt và chỉ thấy toàn các anh cờ vàng cầm đầu.

Sở dĩ có chuyên bịt miệng nhau, tố nhau loạn cào cào bấy lâu nay vì các anh cờ vàng lo sợ vô cùng những thông tin “có lợi cho CS” đến được với cộng đồng. Các anh dị ứng với bất cứ hình ảnh nào có nền đỏ sao vàng, sợ cả những ca sĩ từ VN sang lôi kéo những fan hâm mộ và như thế tạo hình ảnh tốt đẹp cho CS. Các anh vô cùng sợ hãi nghị quyết 36 của CSVN sẽ lôi kéo hết kiều bào về phía CS bằng nhiều hình thức và nghĩ đến cái thảm họa là một ngày nào đó tiếng nói cờ vàng sẽ chỉ còn là tiếng nấc nghẹn ngào ở ngay tại Bolsa cho nên các anh lập hết ủy ban này đến ủy ban khác để chống nhưng càng chống kiều bào về nước càng nhiều các anh cứ như ngồi trên đống lửa.

Cuộc tháo chạy năm 1975 làm các anh cờ vàng bàng hoàng vì không thể tin được đó là sức mạnh của CS. Các anh quen đánh giá rất thấp và tuyên truyền với nhau về CS như một loại thổ phỉ ô hợp bạo tàn không có chính nghĩa cho nên chiến thắng của CS là điều quá khó hiểu đối với các anh, nhất là con cháu các anh bị nhồi sọ hình ảnh cộng sản là răng đen mã tấu 7 thằng leo cây đu đủ không ngả. Nhiều năm sau đó ngay cả những sĩ quan cao cấp của các anh cũng vẫn tin rằng phải có sự dàn xếp nào đó của Mỹ chứ CS không thể nào thắng được, cuộc tháo chạy đó là chiến lược lùi một bước của Mỹ nên họ vẫn hy vọng trở về. Và họ đã chờ 36 năm qua.

Biết nguời biết ta trăm trận trăm thắng, đó là tư tuởng lý luận quân sự trong Binh Pháp Tôn Tử từ thời Xuân Thu nhưng vẫn không bao giờ cũ. Các anh cờ vàng quá tin và lệ thuộc vào Mỹ cho nên không cần biết đến đối phương, tin tưởng tuyệt đối vào CIA, không tự lượng được sức mình và gần như mù tịt về đối phương.

Cuộc hành quân Hạ Lào mang tên Lam Sơn 719 năm 1971 là cuộc trắc nghiệm lớn về khả năng chiến đấu của cờ vàng, các anh tin vào thắng lợi vì có hỏa lực hùng mạnh, có Mỹ yểm trợ sau lưng và quân CS sẽ bị bất ngờ, nhưng các anh đã đã thất bại thê thảm, các anh mới chính là người bị bất ngờ. Các anh gặp hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, kế hoạch hành quân bị đảo lộn thương vong cao ngoài dự kiến. Phòng không đối phương quá mạnh và các anh như rơi vào trân đia đã được mai phục sẵn.

“Chỉ có một quân đội kỉ luật cao và hiệp đồng tốt mới có thể thực hiện được một cuộc lui quân có trật tự khi phải đối mặt với một đối phương quyết chiến, nhưng QLVNCH không có đặc điểm nào trong hai điều trên. Cuộc rút quân nhanh chóng biến thành một sự thảm bại hỗn loạn. Những giờ phút bi thảm nhất của đạo quân chủ lực tinh nhuệ, thực hiện cuộc hành quân Lam Sơn – 719 đã diễn ra. Hàng trăm binh sĩ QLVNCH vứt bỏ súng đạn, chạy cắt rừng hòng thoát thân đã bị bắt làm tù binh.”(Trích Wikipedia )

Sau khi chiến tranh kết thúc ngẫm lại các anh mới ngã ngửa ra rằng kế hoạch của các anh đã được Bắc Việt biết và mổ xẻ từ trứng nước. Gián điệp đối phương chui sâu vào đến trung ươngcác anh và chính Mỹ đã thú nhận thế trận chiến tranh nhân dân đã làm thất điên bát đảo cả một bộ máy chiến tranh khổng lồ, ngay cả một em bé chăn trâu, một anh xích lô cũng có thể làm gián điệp cho Việt cộng.

Những chiến thắng xuất quỷ nhập thần của đối phương đã đảo ngược lại đánh giá của các anh về khả năng của CS, sau khi sang đến Mỹ, định thần lại các anh mới thấy sức mạnh CS nằm ở đâu. CS ở khắp nơi trong chính quyền của các anh. Chiến tranh nhân dân mà CS áp dụng như thiên la địa võng giăng mắc khắp nơi cho nên dù có sức mạnh quốc phòng vượt trội với sự đỡ đầu của Mỹ các anh cũng không thể giành thế thượng phong. Nỗi ám ảnh ma quỷ về CS theo các anh sang tận nước Mỹ và khi VN mở cửa, bang giao với Mỹ các anh bắt đầu lo sợ thật sự. Các anh nghi ngờ mọi thứ, nhìn đâu cũng thấy CS, các anh đánh phủ đầu nhau ngay trong cộng đồng bằng cái mũ CS. Nỗi ám ảnh nó lớn đến nỗi các anh biểu tình chống sợi dây thắt lưng của một nghệ sĩ vì nó có ngôi sao giống lá cờ VN.

Dân cờ vàng ra sức tố cộng và tố mạnh nhất là tự do ngôn luận trong nước cho rằng CSVN đã bịt miệng truyền thông. Tuy nhiên các anh lại rất lo sợ truyền thông trong nuớc nó bung ra hải ngoại và ra sức ngăn chận những thông tin cho là “có lợi cho CS”. Vũ khí duy nhất của các anh hiện nay để chống cộng là truyền thông và biểu tình, dùng biểu tình để áp đảo người khác chính kiến, dùng truyền thông để tuyên truyền chống cộng và chống nhau. Các anh chú trọng đến việc tạo ra một thứ quyền lực đen dưới là cờ vàng với danh nghĩa chống cộng mà không cần biết có bao nhiêu người ủng hộ lá cờ này. Các anh luôn lợi dụng tên tuổi những người nổi tiếng để quảng bá hình ảnh lá cờ vàng . Một ca sĩ từ VN sang các anh cũng cố treo lá cờ vàng để chụp hình ám chỉ rằng ca sĩ này đã về với “quốc gia”. Các anh ép cô Tim Aline Rebeaud, một thiện nguyện viên Thụy Sĩ bỏ cả tuổi thanh xuân sang VN giúp trẻ em họan nạn VN phải chào cờ vàng như là điều kiện để họ vận động từ thiện giúp cô. Các anh không bỏ qua cơ hội khoác chiếc khăn cờ vàng lên cổ đức Giáo Hoàng trong một đại hội thanh niên công giáo để giáo hoàng quảng bá không công lá cờ vàng.

Những trò lưu manh đó đã bị cộng đồng khinh bỉ nhưng các anh lại không thấy được cái lố bịch trong những hành động đó. Sự im lặng của những người thầm lặng vì họ không muốn dây với hủi càng khiến cho các anh tưởng rằng đã khống chế được cả cộng đồng về mặt ý thức chính trị và coi mình là một lực lượng khả dĩ có thể đại diện cộng đồng để . . . đối thoại với CS.

Cuộc cách mạng thông tin ở VN làm cho những luận điệu xuyên tạc của các anh đối với CSVN trở nên lố bịch. Thống kê 2010 cho thấy VN có 170 triệu thuê bao điện thoại tăng 35% so với cùng kỳ năm 2009. VN là nước có tốc độ phát triển internet đứng đầu thế giới và viễn thông đứng hàng thứ hai trên thế giới. Internet đã tăng 7500 lần trong vong 10 năm với giá rẻ nhất khu vực và đã đạt con số thuê bao trên 20,2 triệu (2008) đạt tỷ lệ 26% trên số dân . Hãng nghiên cứu Business Monitor International (Anh) dự đoán Việt Nam sẽ đạt 31,5 triệu người kết nối mạng vào năm 2011, thực tế đến nay con số đó đã cao hơn như thế.

Báo giấy phát hành tại VN có số lượng năm sau luôn cao hơn năm trước. Những tờ báo lớn như Thanh niên Tuổi trẻ có số phát hành gần nửa triệu bản mỗi ngày. Số lượng độc giả nêu trên đã nói lên tất cả về nội dung và chất lượng tờ báo, không có một tờ báo nào đưa tin méo mó, một chiều hay lừa gạt độc giả mà có thể sống sót được chứ đùng nói chi có số độc giả đông như thế, chẳng có ai có thể ấn vào tay người dân tờ báo bắt họ trả tiền cả. .

Đến đây hẳn các anh chống cộng cờ vàng sẽ nói rằng vì người dân không có quyền chọn lựa, không có báo nào khác để người dân đọc nên phải đọc báo “tuyên truyền” của CS. Thế thì các anh hãy xem Mỹ nó thống kê đây.

Tháng 6/2007 Tập đoàn thương mại trực tuyến hàng đầu thế giới Amazon.com thông qua hệ thống xếp hạng website Alexa đã xếp tờ báo điện tử vnexpress nằm trong top 100 website toàn cầu (hạng98) bỏ xa Washington Post (566), Guardian (554), Independent (2.700), Financial Times (2.780) Wall Street Journal (1.019). Trong số độc giả của vnexpress có 10,4% người đọc VnExpress sống tại Mỹ, và hơn 21% là từ các nước khác.

Con số đến 7 triệu lượt độc giả truy cập mỗi ngày nói lên được cái uy tín lớn lao và chất lượng thông tin của tờ báo điện tử này.

Không riêng ở trong nước, 10,4% trong số 7 triệu độc giả của vnexpress mỗi ngày đang sống ở Mỹ là con số biết nói rằng những người Việt thầm lặng ở Mỹ vẫn tìm đến những thông tin từ những website trong nuớc mà các anh cờ vàng gọi là công cụ tuyên truyền một chiểu của cộng sản . Hầu hét những website hải ngoại đều cọp thông tin của những tờ báo một chiều này để đăng tải. Nếu tính 10,4% trên số độc giả truy cập hằng ngày thì riêng ở Mỹ mỗi ngày đã có khoảng trên 700 ngàn lượt truy cập từ Mỹ vào vnexpress, Họ tình nguyện vào đây để cho cộng sản lừa gạt bằng thông tin một chiều bóp méo sự thật nhồi sọ của CS chăng? Đấy là chưa tính đến hàng trăm website khác của cộng sản.

Hầu hết những sự kiện trong nước được các cơ quan truyền thông trong nước đưa tin sớm nhất và đó cũng là nguồn rẻ tiền nhất để các các quan truyền thông hải ngoại cóp dán và còn lưu manh cắt xén để xuyên tạc.

Tại cuộc gặp gỡ báo chí Việt tại San Francisco ông Lê Doãn Hợp cũng giới thiệu đề án vể chiến lược sớm đưa Việt Nam trở thành một quốc gia mạnh về thông tin và truyền thông vào năm 2020 đã đựợc thủ tướng VN phê chuẩn ngày 22/9/2010. Mục tiêu đề án là đưa ngành công nghệ thông tin VN thành ngành kinh tế mũi nhọn, phát triển hạ tầng băng thông đến tận xóm ấp và hộ gia đình và đưa thiết bị nghe nhìn đến từng hộ dân, ứng dụng chính phủ địện tử để cải cách hành chính, đào tạo 1 triệu kỹ sư chuyên ngành v.v…,Điều này chứng minh rằng VN rất chú trọng việc phát triển và phổ cập thông tin và dĩ nhiên tự nó đã phản bác lại những luận điệu bưng bít thông tin mà các anh cờ vàng tuyên truyền.

Tuy nhiên càng phát triển mở rộng truyền thông thì các anh cờ vàng lại càng lo sợ phải đuơng đầu với luồng thông tin khổng lồ đến với người dân không chỉ trong nước mà còn ở hải ngoại khiến cho việc xuyên tạc sự thật của các anh càng ngày càng khó khăn và cái mặt nạ lưu manh của các anh càng ngày càng rách bươm .

Thời đại thông tin toàn cầu này không có sự thật nào có thể che đậy được, không có quyền lực và sự ngăn chận nào có hiểu quả, thế mà các anh cờ vàng vẫn chỉ có một chiêu cổ điển là nói láo chứng tỏ tầm nhìn chính trị các anh chỉ quanh quẩn trong quán cà phê để tâng bốc nhau rồi vẽ chuyện chửi CS cho nó sướng cái mồm. Chính trị cà phê nó làm cho các anh hoang tưởng như đang sống ở trên mây cho nên các anh mới đòi “hòa hợp hòa giải” bằng cách đề nghị CSVN tỏ thiện chí trước bằng cách để cho các anh phất cờ vàng của các anh ở ngay giữa thủ đô Hà Nội. Các anh nghĩ các anh là ai mà CSVN phải “hòa giải”? Cứ lồng lộn lên chống cộng rồi chửi cả lãnh tụ của người ta rồi bảo người ta phải “hòa giải” với các anh à?

Các anh cờ vàng cứ cố tình nhập nhằng việc hòa giải dân tộc với “hòa giải với cờ vàng” . Dân tộc là vĩnh cửu, còn cờ vàng của các anh thì đã chết, các anh nghĩ các anh đủ sức mạnh để gây áp lực CS đáp ứng yêu sách cờ vàng của các anh sao? Rõ là các anh đang ở trên mây để mơ giấc mơ cờ vàng.

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Mười Hai 2, 2014 in Antibaquexola

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

Bình luận về bài viết này