RSS

Tag Archives: Blog Danoan

MÕ LÀNG VOA VÀ NHỮNG TRÒ LỐ NHÂN QUYỀN

Chính nghĩa quốc gia - Việt Nam Cộng Hòa

Đọc thêm nhé: NHỮNG SỰ THẬT CẦN PHẢI BIẾT VỀ BBC, RFA, RFI

Ngồi ghế xa lông, đọc báo mạng, tìm những tin tức nào hợp khẩu vị dân cờ vàng, xào nấu lại, đặt cho nó một cái tên, thế là xong – Công việc này vừa giúp cho các anh ba que xỏ lá, vừa được xả xú bắp hận thù lại có tiền bỏ túi, còn được cả tiếng “phục vụ cộng đồng” nên không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến các món “HẬN”, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món rận chó hay là món chiên ghẻ rồi hổ lốn các món chính trị xã hội và kinh tế nay còn thêm cả món Tàu phù, nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tố trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – doithoaionline là như thế đấy – Vui đáo để!


Nói đến MÕ LÀNG – RFA, người ta cũng không thể không nhắc đến một mõ làng khác là VOA mà mức độ nhố nhăng, rởm đời, điên loạn và dối trá cũng không kém tài năng của RFA. Nếu có một cuộc thi “Nhố nhăng và lố bịch, điên loạn Got ‘s Talent” thì RFA và VOA sẽ ẵm giải là điều chắc chắn. VOA là gì và tại sao lại có tài năng nhố nhăng và dối trá, lố bịch đến vậy. Chúng ta hãy cùng đi tìm câu trả lời.

VOA là tiếng viết tắt của Voice of American tức Đài tiếng nói Hoa Kỳ. VOA cùng chung một ổ với RFA ở trong Hội đồng quản trị truyền thông hay BBG (Broadcasting Board of Governors). VOA có tiếng nói của 42 ngôn ngữ trong đó có tiếng Việt. Phát thanh bằng tiếng Việt nhưng thực sự VOA lại phục vụ cho những người Việt lưu vong mất gốc ở xứ “Hết rồi Sài Gòn”, chủ yếu chống phá Nhà nước Việt Nam, người Việt Nam một cách bỉ ổi và lố bịch bằng các thông tin nhảm nhí, xuyên tạc hết chỗ nói. Vì sao vậy? Bộ phận phát thanh tiếng Việt của “Mõ làng” VOA cũng như RFA “Giờ hét la”, nhân sự của mõ làng này chủ yếu là cờ vàng CCCĐ và hậu duệ của cờ vàng được BU (Mỹ) đào tạo thành những chiến binh trên mặt trận truyền thông, phục vụ cho quyền lợi của BU. Thế nên sau trận thua 1975, một bộ phận người Mỹ ngu ngốc và người Việt mất gốc ở “Hết rồi Sài Gòn” vẫn mang tư tưởng thù địch với Việt Nam.

VOA tiếng Việt ra đời chính nhằm phục vụ những người Mỹ ngu và người Việt mất gốc ở xứ “Hết rồi Sài Gòn” này. Vì được BBG đào tạo nên VOA có vẻ chuyên nghiệp về chửi bới hơn rất nhiều so với các đài chuyên chửi bới, đưa tin lá cải rẻ tiền về Việt Nam ở “Hết rồi Sài Gòn”. Mõ làng VOA thường lấy các nguồn tin của anh bạn RFA chuyên môn la lét bố láo hay các nguồn tin trời ơi đất hỡi nhảm nhí ở trên mạng mà không hề khiểm chứng thông tin. Cũng với một menu soạn sẵn, VOA đã không ngừng đầu độc những khán, thính giả của mình bằng các thực đơn điên loạn như Tiên Lãng, Văn Giang trong hương đồng gió nội, âm phủ bô xít Tây Nguyên, Tây Nguyên với Mường Nhé, người Thượng…và món độc nhất Nhân quyền với hàng loạt các tên tuổi ngu ngốc, chính trị hạng bét lên để chõ cái mồm thối xuyên tạc, chửi bới đất mẹ của mình. Chủ yếu những nhân vật G.S, tiến sỹ, hòa thượng, nhà dân chủ “rởm” này lên để khoe và đánh bóng cái tên tuổi “thối tha” và rởm đời của mình một cách lố bịch nhất có thể.

Món đặc sắc nhân quyền của mõ làng VOA mở ra với sự thanh tao giả tạo nhằm che đậy sự xấu xa, thối tha, mục nát bên trong của VOA. Chúng ta thử điểm qua những “Nhà” khốn nạn đã đánh bóng tên tuổi trên VOA, Lê Thị Công Nhăng, hổ mang Thích Quảng Độ, các dân biểu Lê La Sắp Chết, Trần Khải Thanh Quỷ, Võ Văn Ái… Qua những phỏng vấn của mõ làng VOA với các “Nhà” khốn nạn này, chúng ta đã thấy được sự khốn nạn không thể khốn nạn hơn của mõ làng VOA và các tên phản nước hại dân, đầu óc bằng quả nho mà cứ cố tỏ ra nguy hiểm nhưng vẫn cố lên VOA “để được ăn, được nói, được gói đem về” và khẳng định sự khốn nạn của mình. Võ Văn Ái, Đoàn Viết Hoạt, Nguyễn Đình Thắng, Trần Khuê, Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Đan Quế, Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Văn Đài, Đỗ Nam Hải, v.v…đã chứng tỏ những đầu óc bã đậu điên rồ của chúng trên VOA.

Lố bịch như không thể lố bịch hơn, đần ngu như không thể đần ngu hơn, khốn nạn như không thể khốn nhạn hơn, VOA đang cố tình đi ngược lại những gì mà đài này hướng tới. Thông tin để tiến bộ là chủ trương của mõ làng VOA nhưng là tiến bộ về thói khốn nạn chửi quê hương, đất nước, dân tộc, nói xấu bôi nhọ quê hương chứ chẳng thấy tiến bộ nào về thông tin, thậm chí còn thụt lùi. Cả một đất nước đang rất tự do, rất dân chủ và có đầy đủ quyền con người nhưng dưới đôi mắt mù và tâm trí điên loạn của mõ làng VOA, hình như VOA không thể nhận ra điều đó hoặc cố tình không hiểu. VOA và những bước đi thụt lùi của mình đã và đang móc dưới nắp cống “Nhân quyền và dân quyền” thối tha tự tay trát và bôi vào mặt mình trong khi đất nước Việt Nam thì ngày càng phát triển và sáng bừng, tự tin hòa nhập với thế giới. Với những việc làm của VOA thật xứng đáng ghi tên mình vào tên tuổi những mõ làng khốn nạn của thế kỷ 21 sánh cùng mõ làng RFA.

Tác giả: Nguyenvanlong
Washinghton DC

Nguồn: nguyenvanlongwdckbchnnet

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Mười Hai 22, 2014 in Antibaquexola

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

RFA KHÔNG BIẾT THÌ DỰA CỘT MÀ NGHE

Chính nghĩa quốc gia - Việt Nam Cộng Hòa

Đọc thêm nhé: MÕ LÀNG – ĐÀI RFA

Ngồi ghế xa lông, đọc báo mạng, tìm những tin tức nào hợp khẩu vị dân cờ vàng, xào nấu lại, đặt cho nó một cái tên, thế là xong – Công việc này vừa giúp cho các anh ba que xỏ lá, vừa được xả xú bắp hận thù lại có tiền bỏ túi, còn được cả tiếng “phục vụ cộng đồng” nên không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến các món “HẬN”, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món rận chó hay là món chiên ghẻ rồi hổ lốn các món chính trị xã hội và kinh tế nay còn thêm cả món Tàu phù, nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tố trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Kết cục của rận chó là vậy đó – Vui đáo để!


Smith Peter Đọc bài của VietTuSaiGon “Hiện tượng vô văn hóa tập thể” đăng trên đài RFA mà thấy củ chuối hết mức. Đùa chứ, chỉ có những kẻ dốt nát, kém hiểu biết mới khẳng định điều như vậy.

Một đất nước có lịch sử văn hiến cả mấy nghìn năm, có nền văn hóa đa dạng vào bậc nhất địa cầu, vậy mà tác giả bài này lại khẳng định hết sức “hồn nhiên” đến thế. Hẳn nhiên, không biết xã hội Việt Nam “vô văn hóa” thật hay cụm từ đó đúng với chính RFA?

Nói thật chứ, một cơ quan truyền thong chính thống của một quốc gia lớn như Hoa Kỳ mà lại chuyên “chọc gậy bánh xe”, đưa thông tin sai sự thật, gây nhiễu loạn tình hình chính trị Á châu, liệu có phải là hành vi đúng mực?

Chuẩn đấy, chuẩn không cần chỉnh, chuẩn như tác giả VietTuSaigon đã viết: “Xét về góc độ xã hội, vô văn hóa tập thể là căn bệnh nguy hiểm nhất trong những căn bệnh có liên quan đến tính người và danh dự quốc gia”. Vậy thì chính RFA, với sự vô văn hóa của các phóng viên trong việc đưa tin, viết bài phân tích, bình luận; đã gián tiếp làm xấu đi hình ảnh Hoa Kỳ trong cộng đồng quốc tế. Nhưng lạ thay, căn bệnh ấy không chỉ tồn tại ở riêng đài RFA mà còn ở vô số đài phát thanh khác như VOA, VOKK,…Có lẽ ngành truyền thông Hoa Kỳ đã mắc lỗi hệ thống chăng?

Hoa Kỳ là một trong những quốc gia có trải nghiệm về Việt Nam khá nhiều. Dù không thể hiểu hết về dân tộc chúng tôi, nhưng cũng mong các bạn có đánh giá khách quan và chính xác. Đặc biệt, các phóng viên người Việt trong đài RFA không thể cứ bán rẻ dân tộc mình cốt chỉ để nhận vài đồng đô la như thế, nhục lắm!

Việt Nam anh hùng chưa bao giờ chịu khuất phục. Điều này người Mỹ cũng từng trải nghiệm, người Trung Quốc cũng đã nhiều lần phải nếm trải tinh thần dân tộc của chúng tôi. RFA thật hồ đồ khi dám nói chúng tôi “nhún nhường, nhược tiểu, lép vế”. Đó là sự xúc phạm ghê gớm Nhà nước và nhân dân Việt Nam.

Việc nói chúng tôi “thấp hơn Trung Quốc về mặt trí tuệ” là cực kỳ vô căn cứ. Trên thế giới này, không có dân tộc nào dốt nát cả. Đã thuộc giống người, là bình đẳng. Nhưng RFA họ nói như thế là đậm tính phát- xít chính trị, phân biệt dân tộc và chủng tộc.

Tay phóng viên RFA viết về chính quyền Việt Nam như sau:“Hành xử đối với công dân thì hoàn toàn vô văn hóa, từ việc đối đãi với trí thức, đưa ra các sách lược, dự án có liên quan đến đất đai và đền bù nói chung cho đến đàn áp thô bạo biểu tình yêu nước, hành xử thiếu tính người đối với tù nhân và tù nhân lương tâm cho đến xử sự kém cỏi, ỡm ờ của các cán bộ đầu ngành… đều cho thấy họ không có chút văn hóa nào để bàn luận, để cứu vớt cho lỗ hổng kiến thức và trình độ chuyên môn của họ”. Đó là một kiểu nói mò, tuyệt nhiên không dựa trên một chứng liệu thực tế nào. Chính quyền Việt Nam luôn tôn trọng luật pháp và xử lý các vụ việc luôn đảm bảo tuân thủ pháp luật. Làm gì có chuyện đàn áp biểu tinh thô bạo? Mặc dù biết những cuộc biểu tình đó đâu phải vì “yêu nước” nhưng lực lương chức năng vẫn phải giải quyết tuần tự, thuyết phục quần chúng tự giải tán. Chắc phóng viên này chưa từng chứng kiến cuộc biểu tình nào ở Việt Nam, mới chỉ “nghe hơi nồi chõ” từ đám “rận” trong nước mà thôi! Cán bộ kém ư? Dù còn vấn đề nọ kia nhưng tôi thiết nghĩ một bộ máy lãnh đạo kém cỏi thì làm sao duy trì tăng trưởng kinh tế và ổn định xã hội trong thời gian dài như thế, chứ chưa cần nói đến những thành tựu khác.

Còn nhiều, rất nhiều những dẫn chứng “sàm” mà VietTuSaiGon đưa ra, đọc mà phát bực!

Nói tóm lại, không biết thì dựa cột mà nghe, RFA lần sau kiểm duyệt bài cho cẩn thận nha!

Đăng bởi Việt Nam

Theo: blogspot.co.uk

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Mười Hai 19, 2014 in Antibaquexola

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

RFA MUỐN THỔI “GIÓ DÂN CHỦ” VỀ VIỆT NAM

Chính nghĩa quốc gia - Việt Nam Cộng Hòa

Đọc thêm nhé: NHỮNG SỰ THẬT CẦN PHẢI BIẾT VỀ BBC, RFA, RFI

Ngồi ghế xa lông, đọc báo mạng, tìm những tin tức nào hợp khẩu vị dân cờ vàng, xào nấu lại, đặt cho nó một cái tên, thế là xong – Công việc này vừa giúp cho các anh ba que xỏ lá, vừa được xả xú bắp hận thù lại có tiền bỏ túi, còn được cả tiếng “phục vụ cộng đồng” nên không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến các món “HẬN”, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món rận chó hay là món chiên ghẻ rồi hổ lốn các món chính trị xã hội và kinh tế nay còn thêm cả món Tàu phù, nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tố trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Kết cục của rân chó là vậy đó – Vui đáo để!


Vẫn giọng điệu hằn học vốn là bản chất của cơ quan ngôn luận kiểu mõ làng, RFA việt ngữ chưa bao giờ có thiện chí với chính phủ Việt Nam, khi đọc bài của cái họ tự xưng là: “Nhóm phóng viên tường trình từ VN”?! với giật tit “Giới trẻ Việt Nam với tin biểu tình ở Hồng Kong” thì người đọc hiểu ngay là RFA muốn gì. Bằng cách gọi là trích dẫn nội dung “Phỏng vấn” của một số bạn trẻ tên A,B,C…vv… ở một số nơi ở trong nước, nói lên suy nghĩ của mình về những gì đang diễn ra ở Hồng kong để lồng ghép, suy diễn ý đồ của mình với mục đích kích động, xuyên tạc những gì mà chính phủ và nhân dân Việt Nam đang nỗ lực duy trì sự ổn định để dốc tâm vào công cuộc xây dựng và bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ.

Với giọng lưỡi thể hiện bản chất thâm căn cố đế luôn coi thể chế chính trị ở Việt Nam là cái gai trong mắt họ, RFA việt ngữ luôn dùng những ngôn từ hằn học trong bài viết như “Trong lúc các sinh viên Hồng Kông đồng loạt biểu tình yêu cầu người đứng đầu Hồng Kông Lưu Chấn Anh từ chức và yêu cầu nhà cầm quyền Trung Quốc hãy để người Hồng Kông tự quyết định vận mệnh của họ, tự bầu giới thiệu, ứng cử và bầu chọn lãnh đạo của họ, có thể nói là một cuộc biểu tình hết sức gay cấn và làm thế giới thay đổi cách nhìn về Á Châu… Thì tại Việt Nam, ở thành phố Hà Nội, thủ đô của nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam, giới trẻ yêu nước đã bắt đầu thể hiện thái độ ủng hộ sinh viên Hồng Kông bằng nhiều hoạt động khác nhau, dường như cuộc biểu tình của giới trẻ Hồng Kông đã truyền lửa rất mạnh cho giới trẻ Hà Nội nói riêng và giới trẻ Việt Nam nói chung” ?! Xin hỏi các vị RFA rằng: có cái kiểu xuyên tạc đến mức nhố nhăng như các vị thế nào là “Hà Nội, thủ đô của nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam”?! cách nói hằn học này đủ để mọi người hiểu rõ bản chất truyền thông “Trung thực” của RFA việt ngữ. Xin nói cho các vị được rõ thủ đô Hà Nội là trái tim của cả nước Việt Nam, của cả dân tộc Việt Nam, của toàn thể hơn 90 triệu con tim Việt cả trong và ngoài nước, Hà Nội không là của riêng của bất kể thể chế chính trị nào. Xuyên tạc lịch sử, gây hồ nghi cho lớp trẻ, lợi dụng nhiệt huyết yêu nước, kích động tư tưởng mà các vị ra rả là “cấp tiến” mục đích là tạo nên một làn sóng chống lại chính quyền, vi phạm pháp luật …gây đảo lộn trật tự xã hội ở trong nước. Với những ý đồ tinh vi cả về thủ đoạn và sách lược hòng nắm lấy lực lượng “chiến lược” này, các tổ chức chống cộng ở hải ngoại và một số tổ chức cá nhân “nhà dân chủ” được sự cổ vũ “nhiệt tình” của các tổ chức nước ngoài cha đẻ của các “phúc trình”, “báo cáo”…vv.. luôn nuôi giấc mộng “Chiến thắng không cần chiến tranh”, “chiến tranh không khói thuốc súng” đang tấn công mạnh mẽ trên các lĩnh vực tư tưởng-văn hoá, coi đây là mũi đột phá nhằm xoá bỏ chế độ hiện tại ở Việt Nam mà điểm mấu chốt là nhắm vào giới trẻ là học sinh, sinh viên, chính là làm chuyển hoá tư tưởng dẫn tới quá trình “tự diễn biến” theo cách họ nói là “biểu tình ôn hòa” !? RFA đã lộ rõ ý đồ của họ khi thể hiện quan điểm áp đặt một các phi lý khi họ luôn nói thể chế chính trị ở Việt Nam là độc tài? ô hay các vị cố tình đánh lận con đen giữa “độc tài” và “độc Đảng”? chính cái kiểu nói trời ơi đó đã hướng dư luận đến cái đích mà RFA mong muốn là: “mọi hoạt động của các công dân trong các quốc gia độc tài luôn nằm ở dạng chỉ định và bị áp đặt. Chính sự chỉ định và áp đặt nhằm phục vụ lợi ích cho phe nhóm độc tài đã làm cho tầm quan sát cũng như mọi tri kiến của mọi cộng dân bị giới hạn trong lăng kính của kẻ độc tài. Và một khi con người hiểu được nhu cầu cần tiến bộ, cần văn minh của mình, nhất định người ta sẽ loại bỏ độc tài ra khỏi suy nghĩ và đời sống của họ” ?!…..

Thời gian qua, các thế lực thâm thù với Việt Nam tìm mọi cách thực hiện âm mưu hòng “phá vỡ thế đồng nhất một khối của Đảng Cộng sản Việt Nam” và “làm cho phân tán chế độ cộng sản Việt Nam thành nhiều trào lưu đối kháng nhau” như tuyên bố đầy tham vọng và ảo tưởng của một số kẻ chống cộng cực đoan là người Việt sống lưu vong và một số cơ quan truyền thông như RFA việt ngữ. Thế giới ngày nay, chúng ta đã chứng kiến rất nhiều quốc gia đang xung đột từ trong nội tại, dẫn đến đau thương, chết chóc, hoang tàn, đất nước tan rã, một thời điểm mà lợi ích của các quốc gia đều có sự ràng buộc lẫn nhau. Không dễ gì một quốc gia có thể bị ảnh hưởng, bị chia cắt bởi một biến cố nào đó. Nhưng bằng cách này hay cách khác, nhiều quốc gia đã, đang và có thể sẽ tiếp tục tan vỡ. Những bài học đó khiến chúng ta không thể chủ quan. Họ luôn quảng cáo cho mô hình “xã hội dân chủ”, họ nuôi dưỡng, kích động các khuynh hướng cơ hội, kiểu như “dám nghĩ, dám làm” … trong giới trẻ nhằm tạo ra sự đối lập với hệ tư tưởng của thế hệ cha ông đang theo đuổi từ đó tạo ra sự xung đột trong đời sống tinh thần, tư tưởng, tình cảm, giữa các thế hệ. Đặc biệt, trên mạng in-tơ-net, họ đưa nhiều thông tin sai lệch, bịa đặt, lấp lửng, gật gân để nhiều người trẻ truy cập và mời chào tham luận làm ra vẻ “Vô tư, khách quan” và luôn thòng theo một câu “chúng tôi tôn trọng ý kiến cá nhân, đây là quan điểm của bạn” và ” Bài viết này không phản ánh quan điểm của báo” ?! khoét sâu vào những vụ việc tham nhũng, tiêu cực trong xã hội được báo chí trong nước đăng tải hướng luồng dư luận vào những vụ việc này để kích động lớp trẻ bất mãn với cái họ gọi là “Thảm trạng của đất nước”?! qua đó đã có những tác động rất xấu đến nhận thức, tình cảm, văn hóa, lối sống của một bộ phận giới trẻ là cư dân mạng…

Thế hệ trẻ Việt Nam được nuôi dưỡng trong bầu nhiệt huyết yêu nước nồng nàn hun đúc bằng ngọn lửa 4000 năm dựng nước và giữ nước của cha ông. Lịch sử của chúng ta đã chứng minh một điều là: vũ khí chưa bao giờ mang tính quyết định sự thắng bại của cuộc chiến. Chúng ta tự tin vào sự đoàn kết của dân tộc dưới sự lãnh đạo của ĐCSVN. Chúng ta tự tin vào sức mạnh của đất nước trong một bối cảnh đang có rất nhiều cơ hội và thách thức.Thanh niên là lực lượng xã hội có vị trí, vai trò to lớn, là rường cột, là người chủ tương lai của đất nước, là nhân tố quan trọng quyết định tương lai, vận mệnh của dân tộc, “nước nhà thịnh hay suy, yếu hay mạnh một phần lớn là do thanh niên”. Trong suốt quá trình lãnh đạo sự nghiệp cách mạng Việt Nam, Đảng CSVN và Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn giành sự quan tâm đặc biệt đến việc giáo dục bồi dưỡng toàn diện cho thế hệ trẻ, động viên, tổ chức và phát huy sức mạnh to lớn của thanh thiếu niên, đóng góp vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ tổ quốc cách mạng. Coi trọng công tác giáo dục cho thanh thiếu niên, đây là một trong những nhiệm vụ có ý nghĩa to lớn, rất quan trọng nhằm nâng cao nhận thức, khả năng sẵn sàng thực hiện thắng lợi công cuộc bảo vệ Tổ quốc cho thế hệ tương lai của đất nước. Làm được điều đó thì mọi “Nỗ lực” của các vị không thiện cảm với Việt Nam như RFA việt ngữ sẽ là vô vọng mà thôi.

Theo: John Lee (Amarri TX)
Hoa Kỳ oct-11- 2014

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Mười Hai 17, 2014 in Antibaquexola

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

ĐÀI RFA VÀ TUYÊN TRUYỀN CHỐNG VIỆT NAM CỦA TÌNH BÁO QUỐC HỘI MỸ NED/DBHB

Chính nghĩa quốc gia - Việt Nam Cộng Hòa

Đọc thêm nhé: MÕ LÀNG – ĐÀI RFA

Ngồi ghế xa lông, đọc báo mạng, tìm những tin tức nào hợp khẩu vị dân cờ vàng, xào nấu lại, đặt cho nó một cái tên, thế là xong – Công việc này vừa giúp cho các anh ba que xỏ lá, vừa được xả xú bắp hận thù lại có tiền bỏ túi, còn được cả tiếng “phục vụ cộng đồng” nên không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến các món “HẬN”, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món rận chó hay là món chiên ghẻ rồi hổ lốn các món chính trị xã hội và kinh tế nay còn thêm cả món Tàu phù, nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tố trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Kết cục của rận chó là vậy đó – Vui đáo để!


Một trong những “di sản” của tuyên truyền thời Chiến tranh lạnh là đài Âu châu tự do (Radio Free Europe hay RFE), được bí mật điều khiển bởi CIA. Nhưng đến năm 1972, khi bí mật này được tiết lộ, đài RFE được chuyển giao cho Quốc hội Mỹ. Nhiệm vụ chính của RFE là tuyên truyền chống Liên Xô và các nước trong khối xã hội chủ nghĩa cũ. Khi các nước xã hội chủ nghĩa sụp đổ, đài RFE quay sang phát thanh bằng tiếng Chechen, Circassian, và Avar, với mục tiêu “chọc tức” Nga.

Đài Á châu tự do (Radio Free Asia hay RFA) được thành lập trong thời gian Chiến tranh lạnh (năm 1950), cũng dưới sự quản lý của CIA, với mục tiêu chính là tuyên truyền đường lối của Mỹ bằng tiếng địa phương đến các quốc gia Mỹ xem là kẻ thù, tức các nước xã hội chủ nghĩa thời đó. Đến năm 1971 CIA chuyển quyền điều hành đài RFA sang cơ quan có tên là Board of International Broadcasting (BIB) do tổng thống Mỹ bổ nhiệm và chỉ đạo. Đến năm 1994, Quốc hội Mỹ thông qua dự luật truyền thông quốc tế, và RFA chính thức trở thành một công ty tư nhân, bất vụ lợi. Tuy trên danh nghĩa là một công ty tư nhân, nhưng ngân sách của RFA lại được Quốc hội Mỹ tài trợ dưới sự phân phối của Hội đồng quản trị truyền thông hay BBG (Broadcasting Board of Governors). Hiện nay, RFA phát thanh 9 thứ tiếng qua làn sóng ngắn và internet đến các nước Trung Quốc, Tibet, Miến Điện, Lào, Kampuchea, Việt Nam, và Bắc Hàn.

Sứ mệnh chính thức của BBG là “khuếch trương và duy trì tự do và dân chủ qua việc phát thanh những tin tức khách quan và chính xác, và thông tin về nước Mỹ và thế giới đến các thính giả nước ngoài”. Đối tượng chủ yếu mà RFA nhắm đến là Trung Quốc. Thật vậy, một tuyên bố về sứ mệnh của RFA có đoạn viết “tiếp tục chương trình truyền thông quốc tế của Mỹ, và thiết lập một dịch vụ truyền thông đến người Trung Quốc và các nước Á châu khác, những người thiếu thốn thông tin và ý tưởng, và qua đó truyền bá những thông tin và ý tưởng nhằm phục vụ cho việc thực hiện các mục tiêu trong chính sách ngoại giao của Mỹ.

Như vậy, tuy mang danh nghĩa là một công tuy tư nhân, nhưng RFA không dấu diếm rằng nó là một công cụ của chính quyền Mỹ, nhằm phục vụ lợi ích và mục tiêu của chính quyền Mỹ.

Điều này càng chứng minh tính đạo đức giả, thói quen nói một đường làm một nẽo của chính phủ Mỹ. Trong khi Mỹ luôn rêu rao rằng họ có nền báo chí tự do nhất thế giới, rằng chính phủ Mỹ không kiểm soát báo chí, trong khi đó ở các nước như Trung Quốc và Việt Nam không có tự do báo chí, vì tất cả các cơ sở truyền thông đều do Nhà nước quản lý. Đúng là Mỹ có nhiều đài báo tư nhân, và đài báo phản ảnh quyền lợi của các công ty kỹ nghệ Mỹ. Mà quyền lợi của các các công ty kỹ nghệ Mỹ cũng chính là quyền lợi của chính phủ Mỹ. Do đó, không thể nói rằng Mỹ có nền báo chí “tự do nhất thế giới”, bởi vì báo chí ở Mỹ cũng chỉ phục vụ cho chính quyền Mỹ mà thôi. Cũng như đài RFA và các đài tư nhân khác cũng chỉ phục vụ cho chính sách tuyên truyền của Mỹ.

So với các đài Việt ngữ ở nước ngoài do các nhóm người Việt ở Mỹ điều hành, đài RFA tỏ ra có thông minh và “có nghề” hơn. Không như các đài Việt ngữ cực đoan chuyên hành nghề chửi bới và xuyên tạc tình hình Việt Nam một cách ngu xuẩn, đài RFA cố gắng tỏ ra có nghiệp vụ hơn, như có phóng viên đến Việt Nam thu thập tin tức, có phỏng vấn các quan chức trong chính phủ Việt Nam. Về mặt ngôn ngữ, RFA cũng khôn hơn nhiều so với các đài của người Việt chống cộng, vì họ sử dụng từ ngữ phổ thông ở trong nước. Để tỏ ra mình là cơ quan ngôn luận nghiêm túc, RFA cũng tinh ranh hơn các đài Việt ngữ chống cộng ở chỗ gọi các quan chức trong chính phủ Việt Nam bằng chức danh rõ ràng. Họ tránh tối đa sử dụng các ngôn từ cảm tính như “Cộng sản Việt Nam” (một loại mantra của các đài Việt ngữ chống cộng). RFA cũng tránh cách nói xách mé hay xấc láo của các đài Việt ngữ chống cộng hay dùng. Nói chung có lẽ vì do người Mỹ quản lý cho nên RFA thông minh, tinh vi, và tuyên truyền có bài bản.

Nhưng phần lớn những người trực tiếp phụ trách chương trình Việt ngữ của đài RFA là những quan chức của chế độ miền Nam Việt Nam trước 1975, những người được USIA đào tạo, cho nên họ vẫn còn mang trong đầu tư tưởng chống chính quyền hiện tại ở Việt Nam. Thỉnh thoảng họ cũng quên bài học từ các người thầy Mỹ, và như là một quán tính, nên cũng sử dụng những từ ngữ xách mé trong thời Chiến tranh lạnh. Có thể nói gần hơn 90% các bản tin của RFA về Việt Nam là những bản tin xoay quanh những vấn đề mà người Việt ở Việt Nam chẳng quan tâm hay những gì mà họ đã biết qua báo chí trong nước.

Thật ra, có thể nói không ngoa rằng những người Việt làm việc và điều hành chương trình Việt ngữ của RFA là những người Mỹ con. Cũng không có gì quá đáng khi nói như thế vì họ là công dân Mỹ cho dù có mang giòng máu Việt Nam. Vì là Mỹ con nên chúng ta phải thông cảm là họ phải làm có lợi cho Mỹ, đất nước đang dung dưỡng và nuôi nấng họ. Thành ra, không ngạc nhiên khi chúng ta thấy những người Mỹ con này rất thích chơi bẩn Việt Nam bằng cách tung tấm hình Nguyễn Văn Lý bị bịt miệng khi la hét trước tòa. Chỉ tiếc rằng những người Mỹ con này không trưng bày tấm hình những tù nhân trần truồng ở nhà tù Guatemala bị chó berger dọa cắn, những bức hình mà tù nhân bị tra tấn dã man. Khách quan của RFA là như thế đó!

Với lối làm truyền thông theo kiểu Chiến tranh lạnh, không ngạc nhiên khi phần lớn các chương trình phát thanh của RFA hoàn toàn tập trung vào mục tiêu gây bất ổn định cho Việt Nam. Những chiêu bài mà RFA đặc biệt quan tâm khai thác tối đa là tự do, dân chủ, và tôn giáo. Họ không ngại dựng chuyện, biến từ chuyện không có thật thành những chuyện như thật. Họ không xấu hổ khi sẵn sàng nói sai sự thật. Do đó, không ngạc nhiên trong một chương trình gần đây, họ dựng chuyện chính quyền địa phương Huế đàn áp không cho tổ chức lễ Phật đản! Thật là một sự xuyên tác trắng trợn, vì chính tôi là người có mặt trong buổi lể Phật đản ở Huế được diễn ra rất tưng bừng với hàng ngàn Phật tử tham dự. Nói về những trò biến giả thành thật, biến thật thành giả của RFA thì không thể nói hết trong một bài bình luận được.

Nhận định về vai trò và cách làm việc của RFA, Catharin Dalpino thuộc Brookings Institution, người từng giữ chức phó thứ trưởng phụ trách nhân quyền trong Bộ ngoại giao dưới thời Clinton, gọi Radio Free Asia là “một sự phí tiền”. Bà Dalpino viết rằng: “Bất cứ khi nào chúng ta cảm thấy có một kẻ thù ý thức hệ, chúng ta thành lập một cơ sở phát thanh với cái tên Đài Tự Do Cái Gì Đó”. Bà Dalpino từng duyệt qua các chương trình phát thanh của RFA và cho rằng đài này thiếu khách quan. “Họ nghiêng nặng về các bản tin và báo cáo của những người bất đồng chính kiến, những tổ chức phản động lưu vong. Nó chẳng có tin gì từ trong nước. Thông thường, những bản tin được đọc cứ như là những đoạn văn trong sách giáo khoa về dân chủ, mà ngay cả người Mỹ cũng cảm thấy đó là tuyên truyền”.

Quả thật bà Dalpino nhận xét quá chính xác. Các “khách mời” thường xuyên của RFA là những tổ chức khủng bố của người Việt lưu vong, những tổ chức cực đoan chống phá Việt Nam trong cộng đồng người Việt ở Mỹ, những thành phần lưu manh và cơ hội chính trị mang danh hiệu “nhà dân chủ” như Trần Khuê, Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Đan Quế, Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Văn Đài, Đỗ Nam Hải, v.v… Những thành phần này được RFA mớm cung để nhào nặn ra những bình luận dự báo bi đát về tình hình ở Việt Nam, và nhất là qua RFA xin Mỹ chút ân huệ để làm chính trị đối kháng. Không biết các bạn đọc thì sao, chứ tôi chỉ nghe qua vài ba câu từ những thành phần này là tôi muốn nôn ói, vì những luận điệu ấu trĩ, ngu xuẩn, và hèn hạ của những kẻ sẵn sàng tự biến mình thành những tên Lê Chiêu Thống tân thời.

Việt Nam không phải là đối tượng duy nhất để RFA xuyên tạc. Như nói trên, Trung Quốc mới chính là đối tượng số một. Thành ra, không ngạc nhiên chút nào khi đài RFA liên tục sản xuất những câu chuyện nhằm xuyên tạc tình hình chính trị và xã hội Trung Quốc. Bình luận về đài RFA, một bình luận gia Trung Quốc ở Hồng Kông viết: “Từ những bản tin thiếu khách quan, đầy thiên vị của RFA, người ta có thể thấy động cơ chính của Chú Sam là khống chế sự phát triển của các nước Á châu và gây nên tình trạng bất ổn ở các nước này. Đài RFA dựng lên những câu chuyện về nhân quyền ở Trung Quốc nhằm chia rẻ tình đoàn kết của người Trung Quốc … Nó (đài RFA) chưa bao giờ có một tiếng nói tích cực và xây dựng về sự phát triển của Á châu, đặc biệt là sự đoàn kết của các sắc tộc ở Trung Quốc”.

Khi đài Âu châu tự do, một cơ quan tuyên truyền chị em với đài RFA, đóng cửa, một bình luận gia Hy Lạp viết như sau: “Đây là một tin vui và cũng là một tin buồn. Vui là vì người Macedonia không phải bị tra tấn bằng những bản tin chống Macedonia qua chính ngôn ngữ của họ từ một tổ chức có mục tiêu chính là yểm trợ lật đổ chế độ và làm phân hóa tình đoàn kết dân tộc. Buồn là vì một số người phải mất công ăn việc làm, không còn cơ hội làm tôi tớ cho ngoại bang nữa. Tôi luôn nghi ngờ động cơ của đài Âu châu tự do, vì nó thể hiện quyền lợi của CIA và Bộ ngoại giao Mỹ ”.

Cả hai nhận xét của bình luận gia Trung Quốc và Hy Lạp đều có thể áp dụng cho trường hợp Việt Nam. Thật ra, chỉ cần thay hai chữ “Việt Nam” vào hai chữ “Trung Quốc” hay “Hy Lạp” chúng ta có ngay những bài bản mà RFA sản xuất để đánh lung lay chế độ hiện hành ở Việt Nam, để gây xáo trộn xã hội Việt Nam, để kích động quấy rối an ninh Việt Nam. Ngay cả những bản tin có vẻ như là khách quan, nhưng kỳ thực là được phát thanh cùng với những bản tin ngụy biện và xuyên tạc khác nhằm cho người nghe thấy Việt Nam đang rất lạc hậu và sự lạc hậu là do chế độ. Cái thông điệp vẫn là muốn thay đổi chế độ. Thay bằng ai? Bằng những “nhà dân chủ” kiểu Lê Chiêu Thống tân thời mà Mỹ đang cố gắng hà hơi tiếp sức nuôi dưỡng. Ngay cả những phỏng vấn với những quan chức cao cấp Việt Nam và các nhà khoa học Việt Nam cũng được lồng vào những chương trình chính trị làm cho người nghe thấy đây là những người đồng tình với quan điểm chống Việt Nam của RFA. Tất cả nếu núp dưới chiêu bài thời thượng là “dân chủ”, “nhân quyền”, và “tôn giáo”, cũng chẳng nằm ngoài mục tiêu của chú Sam.

Bài viết này muốn nhắc nhở những người nào còn lầm tưởng RFA đấu tranh cho quyền lợi của người Việt rằng: RFA là một tổ chức phục vụ cho quyền lợi của Mỹ và do một nhóm người Việt lưu vong điều hành nhằm làm suy yếu sự đoàn kết dân tộc của Việt Nam và gây bất ổn chính trị xã hội ở Việt Nam để người nước ngoài có cơ hội “thừa nước đục thả câu”. Những người ở trong nước đã và đang cộng tác với họ hoặc do bị lừa gạt hoặc tự nguyện cần ý thức được rằng RFA — vì sứ mệnh chính trị của họ — chưa bao giờ khách quan, chưa bao giờ có thiện chí với Việt Nam và dân tộc Việt Nam. Do đó, cộng tác với họ cũng đồng nghĩa với việc hợp tác với những người chống lại quyền lợi của Việt Nam.

Trần Đình Hoàng, chuyenluan.net, ngày 12/6/07
nhandanvietnam.org, ngày 12/7/07

Nhân dân Việt Nam

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Mười Hai 16, 2014 in Antibaquexola

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

NỖI NHỤC CỦA BBC VÀ LỜI KHUYÊN DÀNH CHO NGƯỜI VIỆT

Chính nghĩa quốc gia - Việt Nam Cộng Hòa

Đọc thêm nhé: NHỮNG SỰ THẬT CẦN PHẢI BIẾT VỀ BBC, RFA, RFI

Ngồi ghế xa lông, đọc báo mạng, tìm những tin tức nào hợp khẩu vị dân cờ vàng, xào nấu lại, đặt cho nó một cái tên, thế là xong – Công việc này vừa giúp cho các anh ba que xỏ lá, vừa được xả xú bắp hận thù lại có tiền bỏ túi, còn được cả tiếng “phục vụ cộng đồng” nên không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến các món “HẬN”, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món rận chó hay là món chiên ghẻ rồi hổ lốn các món chính trị xã hội và kinh tế nay còn thêm cả món Tàu phù, nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tố trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui thế!


Nếu chúng ta bị một người nào đó chỉ vào mặt mà mắng rằng: “Mày là đồ ngu như bò!” thì chắc chắn chúng ta sẽ nổi giận phát điên lên và coi đó là một lời nhục mạ nặng nề xúc phạm đến danh dự của chúng ta. Nhưng cách đây trên 5000 năm, con vật bốn chân bị coi là ngu đần lại được người ta tôn thờ như một vị thần dũng mãnh hơn hết các vị thần. Người Babylon gọi nó là Il, người Do thái gọi là El. Người ta tin rằng thần El thường hiện hình thành một con bò đực nên vị thần này được gọi là Thần Bò El (The Bull El hoặc El the Bull).

Đạo thờ bò lan rộng ra khắp vùng Trung Đông, từ Babylon đến Canaan và Phoenicia. Hầu hết các sắc dân Do thái và Ả rập đều tôn thờ thần bò El từ khỏang 3000 năm trước Công nguyên cho đến thời Moses (1250 TCN) thì đạo thờ bò El biến thể. Chúng ta không thể ngờ được là tất cả các đạo thờ Thiên Chúa như đạo Do thái, đạo Ki tô (Công giáo, Anh giáo, Chính thống giáo, Tin Lành) và cả đạo Hồi đều là những biến thể của đạo thờ bò El. Đây là một sự thật lịch sử đã được chứng minh bởi các sử liệu giá trị và các kết quả nghiên cứu đầy công phu của ngành khảo cổ. Vấn đề này cũng đã được trình bày rất rõ ràng trong các bộ Tự điển Bách khoa (Encyclopedia) lừng danh thế giới.

Mặc dầu đạo thờ bò El đã phát sinh ở Babylon từ rất lâu đời, nhưng nó được chính thức du nhập vào dân tộc Do thái từ thời Abraham khỏang năm 2000 TCN. Điều đáng chú ý là Abraham và dân tộc Do thái coi El là vị thần duy nhất để tôn thờ, trong khi các dân tộc chung quanh tôn thờ thần El cùng với các vị thần khác như Baal, Anath, Ashtaroh, Ashera v.v… Chính vì yếu tố khác biệt quan trọng này mà Abraham đã được coi là ông tổ của các đạo độc thần (monotheistic religions). Do thái được coi là dân tộc được Chúa chọn vì nước này là quốc gia đầu tiên mang tên thần bò El (Isra-El)..

Để dẫn chứng một cách đầy đủ và khách quan về đạo thờ bò El và các diễn tiến biến thể (transformation) của nó, chúng tôi xin nêu lên những tài liệu chứng minh rút ra từ những bộ Tự điển Bách khoa hoặc những sách do các trường Đại học có uy tín bậc nhất thế giới xuất bản sau đây:

1. The Oxford Illustrated History of the Bible, edited by John Rogerson, Oxford Uuniversity press, xuất bản năm 2001, trang 7:

Trong tài liệu cổ sử Ai cập, được viết dưới triều đại Pharaoh Merneptah (1222-1214 TCN) có nói đến nước Do thái dưới quốc hiệu ISRAEL. Sử liệu này giải thích ISRA là cai trị (to rule), El là thần bó El. Do đó, ISRAEL có nghĩa là một quốc gia được cai trị bởi thần bò El.

2. Theological Dictionary of the Bible (Tự điển Thần học về Thánh Kinh), edited by Walter A. Edwell, Baker Book xuất bản, trang 289-299:

Người Do thái thờ thần bò El từ lâu đời, cho nên El có nghĩa là “Thiên Chúa của Do thái” (El is God of Israel) hoặc “Thiên Chúa của Abraham”. Ngôn ngữ Hebrew gọi Thiên Chúa El bằng nhiều danh từ: El, Eloah, Elim, Elohim. Vì họ tin Thiên Chúa El thường hay xuất hiện ở các núi đá (Rock mountains) tiếng Hebrew là Shaddai, nên họ cũng gọi Thiên Chúa El là El-Shaddai. Các danh từ để gọi Thiên Chúa El nói trên đã được nhắc đi nhắc lại tới 2.250 lần trong các bộ sách Kinh Thánh của đạo Do thái. Riêng trong các bài Thánh Vịnh (Psalms) của David, tên của Thiên Chúa El đã được nhắc tới 238 lần! [Ghi chú: David sau Maisen 300 năm.]

3. The Illustrated Guide to the Bible, by J. R. Porter, Oxford University Press 1995, trang 45: Trước khi đặt tên nước là Do thái là Israel, Jacob (cháu nội của Abraham) đã đến thị trấn Luz của xứ Canaan. Tại đây, Jacob nằm mơ được thiên thần cho một cái thang. Jacob đã leo thang lên tới thiên đàng và được gặp Thiên Chúa El mặt đối mặt. Khi tỉnh dậy, Jacob đã đổi tên thị trấn Luz thành Beth-El, có nghĩa là “Nhà của Chúa” (House of El). Câu chuyện về giấc mơ của Jacob được kể lại trong Cựu ước (Genesis 28:12).

Do thái không phải là nước duy nhất thờ thần El. Hầu hết các giống dân quanh vùng Canaan đều thờ thần El và rất nhiều thần khác.Tuy nhiên họ quan niệm đồng nhất với nhau ở chỗ tất cả đều coi thần El là vị thần cao nhất (The Highest God) và là cha của các thần (father of all gods). Abraham và dân tộc Do thái thời đó chưa có quan niệm Thiên Chúa là Duy nhất (Unity God) như quan niệm củ đạo Do thái sau này mà chỉ có quan niệm đơn giản: Thiên Chúa là vị thần mạnh nhất mà thôi.

Nơi trang 65, tác giả cho biết người Do thái đã thờ thần El dưới hình tượng của một con bò vàng (the golden calf) khởi đầu từ thời Abrahm, Jacob cho đổi đời Mai-sen. Chính anh ruột của Mai-sen là Aaron đã điều động dân chúng gom góp nữ trang, nấu chảy đúc thành một con bò vàng để tôn thờ vào khỏang năm 1250 TCN (Exodus 32-33).

Aaron và tuyệt đại đa số dân Do thái thời đó đều tin tưởng thần bò El chính là đấng Thiên Chúa đã cứu dân Do thái thóat vòng nô lệ của Ai cập. Sách Cựu ước Exodus (32:4) thuật lại lời tuyên bố của Araon trước bàn thờ tuợng bò vàng như sau: “Hỡi dân Israel, đây là Thiên Chúa của các người, đây chính là đấng đã đưa các người ra khỏi đất Ai cập”.

Trong lịch sử đạo Do thái, Mai-sen (Moses) là cái mộc chia đạo Do thái thành hai thời kỳ:

– Thời kỳ đầu từ Abraham (2000 TCN) đến Mai-sen (1250 TCN) kéo dài 750, đạo Do thái được gọi là Đạo Cũ, hoặc đạo Do thái trước-Mai-sen (The pre-mosaic Judaism). Trong thời kỳ này, người Do thái gọi Thiên Chúa là El, Eloha hoặc Elohim và tôn thờ Ngài qua hình tượng con bò vàng.

– Từ thời Mai-sen (1250 TCN) đến nay, đạo Do thái được gọi là Đạo Mới hoặc đạo Do thái Mai-sen (Mosaic Judaism). Sự đổi mới quan trọng nhất của Mai-sen là công bố “Mười Điều Răn”, trong đó chủ yếu nhắm vào hai điểm: cấm thờ ảnh tượng bò vàng và cấm gọi tên Thiên Chúa là El, Eloa hoặc Elohim. Mai-sen bắt dân chúng phải gọi Thiên Chúa là Jehovah, có nghĩa là “Thiên Chúa của các tổ phụ” (God of fathers: Abraham, Isaac, Jacob). Mặc dầu Mai-sen rất tàn bạo và đã giết nhiều người bất tuân lệnh của y trong việc cải cách tôn giáo này, nhưng ngay trong sách Cựu ước cũng cho thấy tới 3 thế kỷ sau khi Mai-sen chết dân Do thái vẫn tiếp tục thờ Thiên Chúa El với tượng bò vàng:

– Các bài Thánh vịnh của David vẫn gọi Thiên Chúa là Elohim.

– Các vua David, Solomon (thế kỷ 10 TCN) vẫn dùng tượng con bò làm biểu tượng cho Thiên Chúa Jehovah (1 King 12:28 = Bull represents Jehovah).

– Vua Jeroboam I (thế kỷ 9 TCN) là cháu nội của David lấp nhiều đền thờ Thiên Chúa El với tượng bò vàng từ thành phố Bethel đến thành phố Dan.

4. The New Encyclopedia Britannica (15 edition, Volume 4, trang 411)

Bộ Tự điển Bách khoa Britannica đã nối tiếng khắp thế giới từ lâu đời. Tự điển này đã dịch danh từ El như sau: “El là Thiên Chúa của giống dân Semetic (tức các chủng tộc Ả rập – Do thái) còn gọi là Con Bò Thần El, được coi là cha của các vị thần khác, ngoại trừ thần Baal. Các tác giả viết Kinh thánh Cựu ước đã dùng danh từ El vừa để gọi chung các thần thánh vừa như một danh từ đồng nghĩa với Jehovah”.

Điều khẳng định trên cho ta thấy Thiên Chúa Jehovah (Yahweh) mà Jesus gọi là “Cha ta ở trên trời” chính là Con Bò El (El the Bull = sysnonym for Jehovah!). Các sách Kinh thánh Tân ước xưng tụng Jesus là “con một của Đức Chúa Trời” (the only son of God) thực chất là con một của Thần Bò El.

5.New Larousse Encyclopedia of Mythology (Tân Tự điển Bách khoa Larousse và Huyền thoại, nguyên bản tiếng Pháp, bản dịch Anh ngữ do Premethus Press xuất bản, in lần thứ tư 1971, các trang 74-80):

Theo các bản văn viết bằng chữ cuneiform của xứ Babylon thuộc niên đại 1400 TCN trên những tấm đất sét phơi khô (hiện lưu trữ tại Bảo tàng viện Louvre ở Paris) thì thần El được tôn thờ bởi các sắc dân Canaanites và Semites. El cũng được coi là vua của các dòng sông (king of rivers) là thần mặt trời (the Sun God) và cũng là Thiên Chúa Tối cao (the Supreme God).

Các giống dân Canaanites và Semites thờ thần El dưới tượng của một con bò đực. Đối với họ, con bò đực là biểu tượng của sức mạnh . Cũng vì vậy, mỗi khi nói đến thần El họ thường gọi Ngài là Bò Thần El (Bull-El).

6. The Encyclopedia of Middle Eastern Mythology and Religion (Bách khoa Tự điển về Huyền thoại và Tôn giáo vùng Trung Đông, của Jan Knappert, element 1993). Tác giả là một người Ả rập rất rành về các ngôn ngữ Ả rập, trong đó có ngôn ngữ Sumerian là ngôn ngữ chính của xứ Babylon vào thời cổ xưa cách đây nhiều ngàn năm.

Theo sự nghiên cứu của tác giả, tên của xứ Babylon cũng do tên của thần El mà ra. El là danh từ theo tiếng Hebrew. Người Ả rập gọi El là Il. Khi đổi ra số nhiều Il thành Ilun. Người xứ Babylon rất tự hào về đất nước của họ và họ tự coi đất nước của họ là “cái cổng của Thiên Chúa”. Theo ngôn ngữ Sumerian thì “Bab” là cổng và “Ilun” là Thiên Chúa. Ghép hai chữ này lại sẽ thành “Babilun”, về sau người ta đọc trại đi thành Babylon. Như vậy, chữ Babylon có nghĩa là “cái cổng của nhà Chúa” (Gate of God).

Tại các thành phố thuộc xứ Babylon người ta thường làm lễ tế thần El với những lời ca tụng ngài là “Thiên Chúa hiện thân thành Con Bò” (The Bull-God). Theo niềm tin của người Babylon, thần El là vị chủ tọa các hội đồng thần thánh ở trên trời, là đấng tạo hóa đã sinh ra vũ trụ vạn vật và là đấng đã tạo dựng nên con người.

7. Near Eastern Mythology (Huyền thọai vùng Cận Đông, tác giả John Bray, nxb Peter Bedrick Book NY 1985, các trang 68-69):

El là vị thần chính yếu được tôn thờ tại vùng Lưỡng Hà Châu. Theo các huyền thoại của vùng Canaan (giữa sông Jordan và Địa Trung Hải) thì thần El là một con bò đực (Bull) có sức mạnh vô song và sức sáng tạo vô bờ bến. Vì vậy, thần El là “đấng Tạo hóa của mọi vật thụ tạo” (Creator of all created things).

Như trên đã trình bày là Mai-sen ra lệnh cấm thờ thần El vào năm 1250 TCN nhưng đến thế kỷ 10 và 9 TCN, các vua và dân Do thái vẫn tiếp tục thờ thần El với hình tượng bò vàng (1 King 12:28).

Trong cuốn sách này, tác giả cung cấp cho chúng ta thêm một chi tiết là đến thế kỷ 6 TCN, tức 700 năm sau khi Mai-sen ra lệnh cấm gọi tên thần El, vị tiên tri rất nổi tiếng của Do thái là Ezekiel đã cầu nguyện Thiên Chúa bằng tên El. Lời cầu nguyện như sau:

“Lời của Ngài, ôi Thiên Chúa El, là khôn ngoan. Ngài là đấng khôn ngoan muôn đời”

(Thy word, oh El, is wise
Thou art eternally wise, Ezekiel 28:2-10)

Những điều ghi chép rành rành trong các sách Genesis, Exodus, Kings và Ezekiel (trong bộ Thánh kinh Cựu ước) đã chứng tỏ rằng: Dù trước Mai-sen (từ 2000-1250 TCN) hay sau Mai-sen (từ 1250 TCN đến Ezekiel thuộc thế kỷ 6 TCN) đạo Do thái vẫn giữ nguyên bản chất của đạo thờ bò El với hình tượng bò vàng.

8. New Catholic Encyclopedia (Tân Tự điển Bách khoa Công giáo la mã). Đây là bộ tự điển bách khoa vĩ đại gồm 17 tập, ấn bản mới nhất in năm 1981. Thần bò El được trình bày rõ ràng nơi trang 136 của tập 5 như sau: “El là danh hiệu lâu đời nhất để gọi Thiên Chúa. Sách Sáng Thế ký (sách đầu tiên trong bộ Kinh thánh Cựu ước) 28:10-22, 33:20, 49:25 đã đồng nhất hóa El với Elohin và Yaweh (Jehovah). Ý nghĩa chữ El (theo tiếng Hebrew) cũng đồng nghĩa với chữ Ilu theo ngôn ngữ cổ ở Babylon là Akkadian. Tất cả đều do căn ngữ Semistic “Yl”, có nghĩa là “hùng mạnh”. Trong các đền thờ của người Phoenicians, thần El được tôn thờ như Thiên Chúa Tối cao, Đấng sinh ra các vị thần và là Chúa của thiên đàng” (xem tập 5, trang 136)

9. A Muslim Primer, tác giả Ira Jeff là một học giả Ả rập Hồi giáo, sách này do Thư viện Quốc hội Mỹ xuất bản, in lần thứ hai năm 1992.

Theo tác giả, cả ba tôn giáo Do thái, Ki tô và Hồi đều có chung một ông tổ là Abraham và đều có chung nguồn gốc về tên gọi Thiên Chúa (sách đã dẫn, trang 31-32).

Tác giả đã dùng Từ Nguyên học (Etymology) và Ngôn ngữ học (Linguistics) để chứng minh rằng: Dù cho tên gọi Thiên Chúa của các đạo độc thần bề ngoài khác nhau: Elohim, Jehovah, Allah nhưng tất cả đều bắt nguồn từ thần EL mà ra.

Các âm I trong tiếng Ả rập biến thành âm E trong tiếng Hebrew (Do thái).

Thí dụ: Ismail = Ismael (Hebrew, con của Abraham); Gabril = Gabriel (thiên thần truyền tin); Mikail = Michael (tổng lãnh thiên thần); Il = El (Bò thần).

Trong ngôn ngữ Arabic, người ta không gọi Thiên Chúa IL (tức El) một cách trống không mà thường thêm mạo tự ‘ah’ ở sau danh từ Il. Do đó, tên của Thiên Chúa Il trở thành Illah (Il + article ‘ah’).

Về ngôn ngữ học, các âm I trong tiếng Arabic khi chuyển sang tiếng Anh hoặc Pháp đều đổi thành A. Thí dụ tên của ông tổ các đạo độc thần trong ngôn ngữ Arabic là Ibrahim, khi chuyển sang tiếng Anh hay Pháp đã trở thành Abraham. Do những biến chuyển của ngôn ngữ, thần bò Il của babylon đã thành Thiên Chúa Elohim và Jehovah của đạo Do thái, tức Chúa Cha của đạo Ki tô. Cũng do biến chuyển của ngôn ngữ, thần bò Il thành Illah trong tiếng Arabic và Allah trong ngôn ngữ Tây phương.

Tác giả viết: “Tên gọi Thiên Chúa là Allah có căn ngữ theo từ-nguyên-học bắt nguồn từ Babylon. Chính cái căn ngữ này đã nối kết cả ba tôn giáo Do thái, Ki tô và Hồi. Căn cứ Il của Babylon đã trở thành El / Elohim trong tiếng Hebrew. Những người Ki tô giáo đầu tiên đã gọi Jesus là Emmanu-El có nghĩa là “Thiên Chúa El ở cùng chúng ta”. El trong tiếng Arabic luôn đi theo với mạo tự “ah” trở thành Il-ah và cuối cùng khi chuyển sang Anh ngữ đã trở thành ALLAH!”.

(sách đã dẫn, trang 32)

10. Islam của tiến sĩ Ceasar Farrah, giáo sư môn Hồi giáo học tại Đại học Minnesota. Tác phẩm được tái bản lần thứ 6 trong năm 2000. Tác giả là người Ả rập Hồi giáo. Điều đặc biệt tác giả nhấn mạnh trong tác phẩm của ông là bác bỏ quan niệm sai lầm cho rằng Hồi giáo Ả rập đã vay mượn ý niệm về Thiên Chúa của Do thái giáo và Ki tô giáo (Islam, trang 28).

Tác giả chứng minh ngược lại là chính Do thái giáo và Ki tô giáo đã vay mượn ý niệm về Thiên Chúa do sự biến thể của “Allah” là El (Il) Thiên Chúa của đa thần giáo Ả rập. Tác giả viết: “Il-ah hoặc Allah là Thiên Chúa tối cao của bán đảo Ả rập Đa thần giáo. Đối với những người Babylon thì Ngài là Il và sau đó Ngài được biết đến bởi người Do thái với tên của Ngài là El. Những người ở miền Nam bán đảo Ả rập tôn thờ Ngài dưới danh hiệu Illah và người Bedouins lại gọi ngài là Allah. Quan niệm Thiên Chúa của Do thái giáo và Ki tô giáo đã phát sinh từ sự biến dạng của Allah (Il / El) tức Thiên Chúa của tất cả các đạo Độc thần. (Islam, trang 28)

Muhammad và các tín đồ Hồi giáo chấp nhận danh từ Allah để gọi Thiên Chúa, mặc dầu danh từ này là biến thể của tên gọi Bò Thần El, nhưng người Hồi giáo không bao giờ nghĩ rằng Thiên Chúa đã hiện thân thành một con bò đực. Trái lại, lịch sử và các sách Thánh kinh Cựu ước đã chứng tỏ Do thái đã thờ Thiên Chúa dưới hình tượng một con bò bằng vàng từ thời Abraham (2000 TCN) cho đến thời các vua David, Solomon (thế kỷ 10 TCN) và vua Jeroboam I (thế kỷ 9 TCN). Cũng có thể đạo thờ bò El đã kéo dài đến đời tiên tri Ezekiel vào thế kỷ 6 TCN. Như vậy, đạo thờ bò El đã tồn tại ở Do thái trong một thời gian rất dài, từ 1000 đến 1400 năm!

Đây chính là lý do khiến cho Muhammad đã chê trách dân tộc Do thái trong kinh Koran như sau: “Những tín đồ của các sách Kinh thánh – tức dân Do thái – đòi hỏi anh phải đưa cho họ một cuốn sách mang từ trên trời xuống, nhưng rồi họ đã tôn thờ con bò vàng thay vì thờ Thiên Chúa.” (Kinh Koran 4:153)

Lịch sử Do thái ghi nhận: Trong Vương quốc Judah là một vương quốc bao gồm lãnh thổ Do thái và những vùng khác từ Biển Chết đến Địa Trung hải (931-586 TCN) rất thịnh hành đạo thờ thần Molech. Đây là một biến thể của đạo thờ bò vì tượng thần có thân hình người nhưng đầu của vị thần là đầu bò. Mỗi khi tế lễ thần Molech, nhưng vật hy sinh để dâng lễ luôn luôn là những đứa bé sơ sinh vô tội. Đứa bé được đặt vào hai bàn tay của thần bằng kim loại đã được đun nóng từ bên trong. Đứa bé và cha mẹ nó la thét thảm thiết nhưng tất cả đều bị át đi bởi những tiếng kèn, trống và phèn la khua lên inh ỏi.

Sau khi thịt của đứa bé đã bị nướng chín trên hai bàn tay của thần (thực chất là hai cái chảo bằng kim loại) các tu sĩ và giáo dân chia nhau ăn thịt người giống như các tu sĩ và tín đồ Công giáo ăn bánh thánh ở nhà thờ ngày nay.

Như chúng ta đã biết, bó thần El chính là Thiên Chúa Elohim hoặc Jehovah của đạo Do thái. Jesus luôn luôn gọi Thiên Chúa Jehovah của đạo Do thái là CHA. Jesus dạy các môn đệ đọc kinh cầu nguyện Jehovah bằng kinh “Lạy Cha”.

Trước khi chết trên thập giá, Jesus đã than trách jehovah: “Cha ơi, sao cha bỏ con!”. Chính vì Jesus xác nhận jehovah là Cha nên con bò đực El đã trở thành Đức Chúa Cha của đạo Ki tô (bao gồm Công giáo, Anh giáo, Chính thống giáo và các giáo phái Tin lành). Mặc dầu các đạo thờ Chúa đều là những biến dạng của đạo thờ bò, nhưng Công giáo La mã đã thừa kế nhiều nhất những quan niệm và nghi lễ dã man của đạo này. Vì vậy, Công giáo La mã rất xứng đáng được tuyên xưng là “Đạo Thờ Bò Cải Biến” tiêu biểu trong thời đại hiện nay.

Chúng ta hãy xét một số đặc điểm của đạo thờ bò El đã được tiếp nối bởi đạo Công giáo La mã dưới những hình thức sau đây:

1. Quan niệm Thiên Chúa là giống đực:

Đạo thờ bò El phát sinh từ nên văn hóa du mục của giống người Semites, bao gồm Do thái và các bộ tộc Ả rập. Từ nhiều ngàn năm trước cho đến ngày nay, phần đông giống người Semites sinh sống bằng nghề du mục. Nghề này đòi hỏi con người phải có sức khỏe và lòng can đảm mới đủ sức chống chọi với thời tiết khắc nghiệt ở sa mạc và đủ loại thú dữ để bảo vệ đàn gia súc của mình. Do đó, chỉ có những thanh niên khỏe mạnh và dũng cảm mới có thể đảm nhiệm công việc. Hình ảnh con bò đực (bull) đã được dân du mục chọn lựa làm biểu tượng cho sức mạnh của nam giới. Về sau, mỗi khi nghĩ đến Thiên Chúa, họ cũng hình dung Thiên Chúa là một vị đàn ông, chỉ khác một điều Ngài là một “Đấng đàn ông Toàn năng” (the Male Almighty). Vì vậy, trong các sách Kinh thánh Cựu ước cũng như Tân ước, mỗi khi nói đến Thiên Chúa, các tác giả Thánh kinh đều xử dụng các từ ngữ giống đực (grammatically masculin) như : He, His, Him …. kế thừa tinh thần tôn trọng giống Đực của nền văn hóa du mục Ả rập, con bò El đã biến thành Đức Chúa Cha của đạo Ki tô. Người Ki tô giáo chỉ nói tới Đức Chúa Cha (Father God) chứ không bao giờ nói tới một vị Thiên Chúa nào được gọi là “Đức Chúa Mẹ”.

2. Quan niệm Thiên Chúa dạy dỗ loài người bằng lời nói:

Người du mục Semites, quan niệm thần El thường dạy dỗ loài người bằng cách hiện ra trên núi đá, trong bụi rậm hoặc trong đống lửa và từ đó ngài phán điều này điều nọ để dạy dỗ loài người. Những cuốn sách đầu tiên của bộ Thánh kinh Cựu ước là những sách ghi chép những lởi nói được gán cho là của thần El, tức Thiên Chúa Elohim. Những cuốn sách được viết sau đó đổi tên Thiên Chúa Elohim thành Jehovah; nhưng dù Thiên Chúa mang tên gì chăng nữa thì tất cả những điều được viết trong Thánh kinh cũng đều được coi là “những lời của Chúa” (Words of God). Khi đã tin những điều trong Kinh thánh lời “lời Chúa”, hầu hết các tín đồ đều cúi đầu vâng phục tin theo mà không cần phân biệt phái trái đúng sai. Đó là niềm tin mù quáng không cần lý trí. Trong thực tế, tất cả các sách Cựu ước hoặc Tân ước đều là sản phẩm của con người. Tất cả những điều được viết trong đó đều là “lời của người” (words of man). Chẳng có một lời nào là lời của Chúa thật mà chỉ là những lời người gán cho Chúa mà thôi. Bọn tu sĩ lưu manh đã xử dụng “Lời Chúa” giả tạo để biến nó thành một sức mạnh thần bí nhằm buộc tập thể tín đồ phải thực hiện những ý đồ đen tối của chúng. Mặt khác, bọn tu sĩ lưu manh cho rằng Kinh thánh của chúng là Lời Chúa, lời của Đấng Tối Cao, cho nên Kinh thánh là chân lý tuyệt đối, bất di bất dịch. Ai chống lại Kinh thánh của chúng đều bị chúng gán cho tội “rối đạo”, “dị giáo” (heretics) để có cớ đưa người đó lên dàn hỏa! Trong thời Trung cổ, ít nhất đã có 10 triệu người bị thiêu sống ở Âu châu vì đã dám cãi lại “Lời Chúa” của Công giáo La mã!

3. Quan niệm Thiên Chúa khát máu như ma-cà-rồng (Catholic = Vampiric God)

Trong mỗi xã hội, phương cách thờ cúng luôn luôn phản ảnh những nét đặc thù của nền văn hóa thuộc về xã hội đó. Chẳng hạn, như xã hội Việt Nam ta từ xưa đến nay vốn chủ yếu sinh sống bằng nghề trồng lúa và hoa màu, khi thờ cúng tổ tiên hoặc Thần, Phật, người Việt thường dâng lên bàn thờ những sản phẩm nông nghiệp như hoa, nhang, trái cây, oản xôi hay các thứ bánh làm bằng lúa gạo…. Trong lịch sử Việt Nam, chúng ta chưa bao giờ nghe nói đến những thói tục dã man giết người để tế thần như đã xảy ra trong nhiều ngàn năm tại các xứ Trung Đông. Điều đó chứng tỏ hùng hồn rằng: Nền văn hóa nông nghiệp lâu đời của dân tộc Việt Nam rất phù hợp với tính hiếu sinh của đạo Phật. Cả hai yếu tố này đã un đúc nên bản chất nhân ái và hiếu hòa của dân tộc Việt Nam. Nói cách khác, tinh thần nhân ái hiếu hòa là dân tộc tính của người Việt chúng ta.

Trái lại, từ nhiều ngàn năm qua, các dân tộc Do thái – Ả rập chủ yếu sinh sống bằng nghề du mục. Họ nuôi đủ loại súc vật với mục đích để ăn thịt, giết sinh vật là công việc hằng ngày của họ. Họ trở thành những gnười quá quen thuộc với sự đổ máu và không còn cảm thấy xót thương trước sự đau đớn cùng cực của các sinh vật bị giết. Thiên Chúa hoặc các vị thần linh của giống người Do thái – Ả rập luôn luôn phản ảnh cái tâm linh hiếu sát của chính họ. Phương cách thờ cúng của người Semites phản ảnh nếp sống văn hóa du mục của họ. Từ nhiều ngàn năm trước Công nguyên cho đến ngày nay, mọi nghi lễ thờ cúng Thiên Chúa luôn luôn phải có máu. Điều đó đủ chứng tỏ đạo Chúa là một thứ văn hóa phi nhân bản. Do ảnh hưởng của nền văn hóa du mục và các giáo điều cuồng tín của đạo Chúa (thực chất là đạo thờ bò cải biến), các tín đồ Công giáo dần dần bị tiêm nhiễm tính hiếu sát, hiếu thắng, xa rời dân tộc và rất dễ dàng phạm tội phản bội tổ quốc. Vì một khi đã đánh mất dân tộc tính, người Công giáo đã mất đi chất keo gắn bó với dân tộc. Bản tính hiếu sát và khát máu của Thiên Chúa Jehovah (tức Đức Chúa Cha của đạo Ki tô) đã được xác định trong nhiều sách của bộ Kinh thánh Cựu ước và Tân ước:

– Levitica 17:11 (Cựu ước) và Hebrew 9:22 (Tân ước) đều ghi: “Sự đổ máu là điều bắt buộc để được tha tội” (Shedding of blood is required to be forgiven of sins).

– Từ thời Abraham, qua thời Moses cho đến nhiều thế kỷ về sau, người Do thái luôn luôn tế lễ Thiên Chúa Jehovah bằng máu sinh vật. Việc giết sinh vật để thờ Chúa là điều bắt bắt buộc trong luật Torah của Moses. Sinh vật bị giết để lấy máu rưới lên bàn thờ, thịt của chúng bị đốt để tạo “mùi hương dịu dàng dâng lên Thiên Chúa” (Sweet scent to God – Exodus 29:18, Leviticus 1:9).

Theo “Tự điển về Kinh thánh” (Bible Dictionary của tập thể 193 tác giả thuộc mọi tôn giáo, nhà Harper Collins xuất bản lần đầu 1946, tái bản 1971, trang 694) : Dân Do thái thờ thần Molech đầu bò trong những năm từ 735 đến 575 TCN. Mỗi khi làm lễ tế thần ở thung lũng Hinnon thuộc ngoại ô Jerusalem họ luôn luôn giết trẻ con rồi xe thịt đem nướng chín để làm món ăn tế thần. Tục lệ tế thần bằng thịt con nít được mô tả trong nhiều sách Kinh thánh Cựu ước như Deut. 12:31, Kings 16:3, Jer. 7:31, Ezek. 16:21 và Chron. 28:8.

Thần El cũng như thần Molech đều là những vị thần có hình tượng đầu bò và đều là những vị thần khát máu. Thiên Chúa Jehovah, tức Chúa Cha của đạo Công giáo, là hậu thân của các ác thần nói trên nên Thiên Chúa Cha cũng giữ nguyên cái bản chất khát máu như vậy.

Người Công giáo thường đọc kinh ca ngợi Jesus là Con của Thiên Chúa (Son of God) và ca ngợi Jesus là đấng lòng lành vô cùng (Merciful God) nhưng thực ra Jehovah chẳng bao giờ coi Jesus là Con mà chỉ coi Jesus như một thứ ‘súc vật’ bị giết để làm một món barbecue mà thôi. Chính người Công giáo đã vô tình thừa nhận điều này trong lời kinh cầu nguyện của họ. Trong các lễ Misa, các tín đồ Công giáo thường đọc câu kinh bề ngoài có vẻ ca tụng Jesus nhưng thực ra là hạ nhục ông ta : “Lạy Chiên Thiên Chúa, Đấng xóa tội trần gian…”. Hiển nhiên một điều là Jesus tuyệt đối không có khả năng xóa tội cho bất cứ một ai trên đời này, nhưng câu kinh đó đã xác nhận Jesus chỉ là một thứ ‘súc vật’ để tế thần. Dù là một con chiên thường hay là “Chiên Thiên Chúa” (Lamb of God) thì cũng chỉ là Con của Chúa Cha Jehovah thì Chúa Cha là một thứ ma-cà-rồng hoặc một thứ ác quỉ. Nếu Jehovah không phải là một thứ ác quỉ hay ma-cà-rồng thì tại sao nó lại ăn thịt con trai nó là Jesus?

4. Nghi lễ tại các nhà thờ Công giáo là nghi lễ của những bộ lạc ăn thịt người.

Tôi đã trình bày vấn đề này dưới tiêu đề “Nguồn gốc huyền thoại Ki tô” (Chương Một, phần II trong Công giáo – huyền thoại và tội ác, GĐ xuất bản Hè 2001). Do đó, tôi chỉ xin trình bày lại rất vắn tắt ở đây mà thôi.

Một trong những cuốn sách nghiên cứu dầy công về đạo Công giáo là cuốn Babylon Mystery Religion của Hội nghiên cứu Thánh kinh Raph Woodrow ỏ California. Hội này đã cho xuất bản và phát hành tới 600.000 bản in sách nói trên. Trọn chương 7, từ trang 115 đến 126, tác giả chứng minh nghi lễ của đạo Công giáo hầu như đã bắt chước trọn vẹn những nghi lễ của các đạo thờ bò của xứ Babylon thuở xưa. Một trong những nghi lễ dã man nhất là tế thần bằng các trinh nữ hoặc các bé trai đầu lòng. Các nạn nhân đều bị giết và bị nướng chín (burnt offerings) để dâng lễ tế thần rồi sau đó các tu sĩ và tín đồ chia nhau ăn thịt nạn nhân.

Trong nghi lễ ở nhà thờ Công giáo, các linh mục và giáo dân chia nhau ăn bánh thánh và uống rượu nho mà họ tin rằng đó là thịt thật và máu thật của Jesus. Dù chỉ là ăn thịt uống máu người tưởng tượng một cách ngây ngô ngớ ngẩn như vậy nhưng những hành vi ấy cũng đủ cho ta thấy tâm hồn của những gnười Công giáo là tâm hồn của những kẻ bán khai, vì chỉ những kẻ bán khai mọi rợ mới ham thích ăn thịt uống máu người như vậy mà thôi.

Cái gọi là “Phép Bí-tích Mình Thánh Chúa” là một dấu ấn đậm nét chứng tỏ Công giáo là một thứ đạo thờ thần bò Molech trong thời hiện đại.

Tấp thể giáo dân Công giáo chẳng khác gì một bộ lạc của giống mọi ăn thịt người sống lạc lõng trong xã hội văn minh của loài người chúng ta. Để giúp cho 7% đồng bào của chúng ta thoát khỏi vùng bóng tối tâm linh (spriritual darkness) chúng ta cần phải gia tăng công tác giáo dục. Một trong những điều quan trọng của sự giáo dục là cần phải vạch rõ cho họ thấy rằng: Công giáo không phải là một ôn giáo cao quí đáng hãnh diện, cũng chẳng phải là “Đạo Thánh của Đức Chúa Trời” như họ lầm tưởng, Công giáo chỉ là hậu thân của đạo thờ bò cải biến còn tồn tại trong thời đại hiện nay.

Bất cứ ai không đồng ý với những điều trên đây thì xin cứ việc thẳng thắn lên tiếng phản bác. Từ mấy năm qua đến nay tôi vẫn mong đợi sự lên tiếng của quí vị tu sĩ cao cấp trong Hội đồng Giám mục, các vị tiến sĩ thần học uyên bác và nhất là những vị trí thức Công giáo đã từng nổi tiếng sừng sỏ trong nhiều năm qua, nhưng tôi chỉ được đáp lại bằng sự im lặng khó hiểu. Tôi mong rằng qúi vị hãy cố gắng vận dụng trí não để sớm nhận ra sự thật và dù sự thật làm cho quí vị đau lòng chăng nữa thì quí vị hãy can đảm nhìn nhận nó, bởi vì không có tôn giáo nào có thể cao hơn sự thật.

Charlie Nguyễn

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Mười Hai 12, 2014 in Antibaquexola

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

VÌ SAO BBC, RFA, RFI ÉM NHẸM NHỮNG LỜI KHEN QUỐC TẾ DÀNH CHO VIỆT NAM?

Chính nghĩa quốc gia - Việt Nam Cộng Hòa

Đọc thêm nhé: NHỮNG SỰ THẬT CẦN PHẢI BIẾT VỀ BBC, RFA, RFI

Ngồi ghế xa lông, đọc báo mạng, tìm những tin tức nào hợp khẩu vị dân cờ vàng, xào nấu lại, đặt cho nó một cái tên, thế là xong – Công việc này vừa giúp cho các anh ba que xỏ lá, vừa được xả xú bắp hận thù lại có tiền bỏ túi, còn được cả tiếng “phục vụ cộng đồng” nên không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến các món “HẬN”, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món rận chó hay là món chiên ghẻ rồi hổ lốn các món chính trị xã hội và kinh tế nay còn thêm cả món Tàu phù, nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tố trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Kết cục của rận chó là vậy đó – Vui đáo để!


(Xã hội) – Tiếp theo bài “Những sự thật cần phải biết về BBC, RFA, RFI?“. BBT xin giới thiệu đến bạn đọc lý do vì sao BBC, RFA, RFI lại ém nhẹm những lời khen của quốc tế dành cho Việt Nam.

Trong một buổi học về nguyên tắc hoạt động của báo chí, một bạn sinh viên đã hỏi giảng viên của mình câu hỏi: “Làm thế nào biết được nguyên tắc hoạt động của một tờ báo”, người giảng viên đã trả lời rằng: “Hãy quan sát thật kỹ những gì họ truyền tải, những gì họ không truyền tải thì biết được tờ báo đó hoạt động theo tôn chỉ gì, tốt hay xấu – chính trực hay nhằm mục đích phá hoại, tất cả đều thể hiện rõ qua từng bài viết; bản chất thì không thể nào che đậy được, vấn đề là bạn đọc có nhạy bén để nhận ra ý đồ của người đứng phía sau “điều khiển” tờ báo hay không mà thôi”…

Tương tự như vậy, nếu như bạn thắc mắc vì sao, trong khi dư luận, chuyên gia quốc tế đánh giá cao bài phát biểu của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng với chủ đề: “Nhân loại cần một thế giới không có chiến tranh, không còn đói nghèo”, tại diễn đàn Đại Hội đồng LHQ, ấy vậy mà cổng thông tin điện tử BBC, RFA, RFI tiếng Việt lại hạn chế truyền tải những thông tin này, thì bạn cũng đừng nên bức xúc và đặt câu hỏi: vì sao những thông tin bên lề của đại hội lại được cập nhật liên tục, mà 3 tờ báo điện tử này lại quên lãng? Cũng đừng nên hỏi vì sao kênh BBC, RFA, RFI tiếng Việt lại ém nhẹm những thông tin như thế này, “ngại” truyền tải đến đọc giả quốc tế?

Thật ra, trong tôn chỉ hoạt động, nội dung mà đài BBC (Anh), RFA (Mỹ), RFI (Pháp) truyền tải chưa bao giờ có tiền lệ nói chân thật, nói đúng, nói cho công bằng mà tôn chỉ của họ chỉ có một: nói những gì họ muốn và gán ghép những điều u ám cho quốc gia khác, với những gì tốt đẹp họ sẽ không đăng tải! Thế nên, nếu quan sát tinh tế, bạn đọc sẽ dễ dàng hiểu được lý do vì sao kênh BBC, RFA, RFI tiếng Việt không đưa tin liên quan đến Việt Nam tại LHQ. Đơn giản là vì những vấn đề nhân văn, nhân đạo mà Việt Nam đã và đang làm, đang ứng xử được cộng đồng đánh giá cao, tất cả những điều đó đều đi ngược lại nguyên tắc hoạt động cũng như tôn chỉ tồn tại của kênh BBC, RFA, RFI tiếng Việt. Điều đó cũng dễ hiểu vì sao khi nghe Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng phát biểu: “Trải nghiệm thấm đẫm mồ hôi và xương máu của mình qua quá trình giữ nước và dựng nước, do đã phải trải qua những cuộc chiến tranh ngoại xâm tàn bạo và cảnh đói nghèo cùng cực, khát vọng hòa bình và thịnh vượng của nhân dân Việt Nam càng cháy bỏng. Với hiểu biết sâu sắc về giá trị của hòa bình, người Việt Nam nỗ lực giữ vững ổn định kinh tế vĩ mô, phấn đấu duy trì tốc độ tăng trưởng khá cao, bảo đảm an sinh xã hội, xóa đói giảm nghèo để củng cố nền hòa bình trên đất nước mình, làm cơ sở tạo lực để sẵn sàng đóng góp vào công việc chung của tổ chức Liên Hợp Quốc” được đánh giá cao, có tầm quan trọng lớn đối với công cuộc ổn định, hòa bình thế giới liền trở thành điều “chói tai, gay mắt” với các kênh BBC, RFA, RFI tiếng Việt.

Cụ thể, sau khi bài phát biểu của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng được các nhà ngoại giao, các học giả nghiên cứu về Việt Nam và đại diện các tổ chức quốc tế cho rằng đây là bài phát biểu ấn tượng thể hiện trách nhiệm của Việt Nam trước những thách thức mang tính toàn cầu; ông Ricardo de Guimaraes Pinto – Đại diện USNESCO tại New York, nhận xét: “Ngài Thủ tướng đã làm tôi rất ấn tượng khi ông cho rằng thế giới đã tiến rất xa trên con đường khoa học và phát triển kinh tế, nhưng chúng ta vẫn chưa có thể tiến xa trên lĩnh vực nhân văn, nhất là trong việc xóa đói, giảm nghèo và loại bỏ nguy cơ chiến tranh. Do vậy, tôi cho rằng lời kêu gọi của Thủ tướng Việt Nam về một thế giới không chiến tranh thật sự có ý nghĩa rất lớn, nó phù hợp cả về mức độ lẫn thời điểm đối với tình hình hiện nay”;

Ông Kazuyoshi Umemoto – Đại sứ, Phó Trưởng phái đoàn Nhật Bản tại LHQ, đánh giá: “Bài phát biểu của Thủ tướng Việt Nam thật sự rất ấn tượng và rất quan trọng. Nhật Bản cũng là nước đã từng bị tàn phá bởi chiến tranh và hiểu được tầm quan trọng của hòa bình và Nhật Bản chia sẻ những lời kêu gọi của Việt Nam về một thế giới hòa bình hơn”; và nghe giáo sư, Tiến sỹ lịch sử Dmitry Mosyako – Giám đốc Trung tâm nghiên cứu Đông Nam Á, châu Úc và châu Đại Dương, Viện hàn lâm khoa học Nga, nêu lên tầm quan trọng: “Bài phát biểu đã nêu bật sự cần thiết phải tạo được một bầu không khí tin cậy lẫn nhau trong quan hệ quốc tế. Người ta có thể đạt được những thoả thuận nào đấy trong cuộc sống, nhưng nếu thiếu sự tin cậy lẫn nhau thì những thoả thuận đó chỉ là những văn bản giấy tờ. Ý tưởng này mới ở chỗ Việt Nam sẵn sàng thiết lập quan hệ hợp tác thân thiện với Hoa Kỳ, Trung Quốc, Nga… và các nước khác, bởi vậy cần một môi trường tin cậy lẫn nhau – mấu chốt của sự phát triển theo hướng tích cực trong tương lai”… thì kênh BBC tìm cách hạ uy tín của Việt Nam cho bằng được!

Bằng cách truyền tin xuyên tạc, BBC đã tung hỏa mù che mắt cộng đồng, với cách nói: chuyến đi này, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tìm cách “làm yên lòng các công ty Mỹ muốn làm ăn ở Việt Nam bằng việc giải thích về các biện pháp ổn định kinh tế của Việt Nam cũng như hứa hẹn các chính sách khuyến khích doanh nghiệp nước ngoài” và không ngại loan tin đồn “hiện đang có những ý kiến phê phán cách điều hành kinh tế của Chính phủ Việt Nam, với lời chỉ trích đến cả từ một cựu Phó Thủ tướng, ông Vũ Khoan” để phá hoại Việt Nam. Vậy phóng viên của đài BBC có thể “giỏi” hơn các giáo sư, tiến sĩ này?

Còn kênh RFA thì phủ tiếng xấu cho Việt Nam toàn trang bằng cách đưa tin người Mỹ, gốc Việt biểu tình chống sự có mặt của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tại Đại hội đồng LHQ. Luôn luôn hạn chế đưa thông tin những gì Việt Nam đã và làm được, góp phần tích cực tại Đại Hội đồng LHQ mà chỉ tập trung truyền thông tin hạ thấp hình ảnh của Việt Nam. Trong khi, tinh thần vì cộng đồng, mong muốn hòa bình, đoàn kết mà Thủ tướng trình bày được đánh giá cao thì RFA lại dẫn lời công kích. RFA chỉ biết đưa cái dòng chữ: “Cộng sản Việt Nam luôn luôn không tôn trọng, chà đạp quyền tự do của con người, đàn áp dã man các nhà đấu tranh dân chủ ở trong nước. Vì lẽ đó, tất cả các cộng đồng miền Đông Hoa Kỳ đứng ra tổ chức cuộc biểu tình để chống đối“. Suy ra RFA chỉ mang lại suy nghĩ tiêu cực về Việt Nam để mọi người thấy toàn cảnh u tối trong khi đó Thủ tướng đang mang lại ánh sáng cho nền kinh tế nước nhà, điều này đã được các chuyên gia, tiến sĩ, giáo sư nhận xét rất rõ ràng.

* Mời xem lại video: Dư luận hưởng ứng thông điệp của Thủ tướng Việt Nam tại LHQ

Riêng kênh RFI thì tráo trở hơn, chỉ đưa tin về chuyến thăm Pháp của Thủ tướng Việt Nam và sau đó, không quên lồng ghép, phá hoại hình ảnh Việt Nam cho bằng được. Khi mà hàng loạt hợp đồng có ý nghĩa được Pháp-Việt ký kết thành công, RFI không còn cách nào bôi bẩn Việt Nam đành buông chữ: “Nhân cuộc đối thoại giữa ông Nguyễn Tấn Dũng với doanh nghiệp Pháp, đại diện của tổ chức Phóng viên không biên giới đã tìm cách đến trụ sở MEDEF trao cho phái đoàn Việt Nam bản kiến nghị đòi trả tự do cho các blogger Việt Nam…”.Một cách phá hoại không khôn ngoan và đây cũng chính là cách trẻ con mà RFI vẫn thường làm, tiêu chí hoạt động của các trang BBC, RFI, RFA rẻ tiền đến thế sao?!

Một tờ báo nếu như truyền tin xuyên tạc, chỉ nhắm đến cái hạn chế của người khác để truyền tải và thích “bơi móc” những cái yếu kém của người khác để “phá hoại” đất nước bạn thì đó không phải là một tờ báo chân chính. Người viết báo bao giờ cũng có dụng ý riêng và người đọc bài báo đó cần sáng suốt nhận ra, đâu là thông tin chuẩn mực, đâu là đúng, đâu là thông tin chia rẽ để tránh rơi vào cạm bẫy, giúp cho thế lực xấu đạt được ý đồ. Trong con mắt của người xấu thì không bao giờ chấp nhận dưới gầm trời này có ai đó hơn mình chỉ trừ xấu hơn mình mà thôi. Người tốt không phải bao giờ cũng được cả cộng đồng chào đón mà lúc nào cũng có thế lực xấu núp bóng xung quanh. Người ta nói, “Phật cao một thước, ma cao ba trượng” cũng hàm ý ám chỉ về những gì đã bàn luận phía trên…!

* Mời bạn xem lại bài: Những sự thật cần phải biết về BBC, RFA, RFI?

Mộc Miên
(Bài viết thể hiện văn phong và quan điểm riêng của tác giả)

Theo: phamminhchinh.net

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Mười Hai 11, 2014 in Antibaquexola

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , ,

NGƯỜI MỸ CÒN KHÔNG TIN ĐÀI RFA HUỐNG CHI NGƯỜI VIỆT NAM

Chính nghĩa quốc gia - Việt Nam Cộng Hòa

Đọc thêm nhé: MÕ LÀNG – RFA

Ngồi ghế xa lông, đọc báo mạng, tìm những tin tức nào hợp khẩu vị dân cờ vàng, xào nấu lại, đặt cho nó một cái tên, thế là xong – Công việc này vừa giúp cho các anh ba que xỏ lá, vừa được xả xú bắp hận thù lại có tiền bỏ túi, còn được cả tiếng “phục vụ cộng đồng” nên không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến các món “HẬN”, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món rận chó hay là món chiên ghẻ rồi hổ lốn các món chính trị xã hội và kinh tế nay còn thêm cả món Tàu phù, nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng món này nhưng có anh bị tố trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau, vui thế!


Qua theo dõi dư luận Hoa Kỳ cũng như thế giới, Viễn phát hiện ra thời gian gần đây có vẻ như uy tín của đài Á châu tự do RFA đang ngày càng bị suy giảm trầm trọng. Thậm chí đã có nhiều tiếng nói cho rằng đã đến lúc phải đóng cửa đài phát thanh này. Vì sao vậy?

Lý do đơn giản rằng đài RFA ngày càng hoạt đông trái với tôn chỉ, mục đích ban đầu của mình. Nó không còn là đài để đưa các thông tin “khách quan”, “chính xác” nữa mà các tin, bài trên đài này đều là các tin bài sai lệch, vô căn cứ, xuyên tạc, vu cáo đối với nhiều nước trong đó có Việt Nam.

Theo từ điển Bách khoa mở trực tuyến Wikipedia thì hiện nay đài RFA hoạt động dưới sự chỉ đạo và điều hành của Hội đồng quản trị Phát thanh điều hành (Broadcasting Board of Governors hay BBG). Hội đồng quản trị này phục vụ như ban giám đốc của Đài Á châu Tự do, trao và giám sát quỹ cho Đài Á châu Tự do.

Sứ mệnh của đài RFA được BBG là nêu rõ là “thúc đẩy và nâng đỡ tự do và dân chủ bằng phát thanh các thông tin và tin tức chính xác và khách quan về Hoa Kỳ và thế giới đến bạn nghe đài tại hải ngoại. Đài Á châu Tự do phát thanh tin tức và thông tin đến người nghe đài ở Á châu mà những người này thiếu thông tin tường thuật đầy đủ và cân bằng từ truyền thông trong nước. Qua phát thanh và chương trình gọi điện thoại vào, Đài Á châu Tự do hướng mục tiêu là san lấp một lỗ hổng lớn trong đời sống của người dân khắp Á châu.”

Tuy nhiên như đã nói, cách đưa tin của đài RFA chủ yếu là xuyên tạc và bịa đặt do đó phần lớn người nghe đài không mấy tin tưởng vào các thông tin do đài RFA đưa ra, thậm chí là người dân Mỹ.

Điển hình như bà Catharin Dalpino thuộc Viện Brooking, từng phục vụ trong Bộ Ngoại giao của Clinton với tư cách phụ tá Phó Bộ trưởng đặc trách về nhân quyền, đã gọi Đài Á châu Tự do là “một sự lãng phí tiền bạc”. Bà cũng nói bà ta đã đọc qua các bài viết phát thanh của Đài Á châu Tự do và thấy cách tường thuật của đài là không cân bằng. “Họ dựa quá nặng vào các tường thuật bởi các người bất đồng chính kiến sống lưu vong. Nó không giống là tường thuật những gì đang xảy ra tại một quốc gia. Thường thường nó đọc giống như là một sách giáo khoa về dân chủ, điều đó cũng được đi, nhưng thậm chí đến cả một người Mỹ cũng nghĩ đó là tuyên truyền không hơn không kém.”

Đối với Việt Nam, đài RFA có chương trình phát thanh Tiếng Việt. Và thực tế cho thấy tất cả các chương trình, chuyên mục mà RFA tiếng Việt thực hiện đều là sự xuyên tạc, bịa đặt, vu cáo đối với tình hình Việt Nam.

Mục đích của RFA tiếng Việt là để nhân dân thế giới và Việt Nam có cái nhìn tiêu cực về Việt Nam, mất niềm tin vào vai trò lãnh đạo cuả Đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam.

Tuy nhiên với các chương trình phát thanh của RFA thì đến người dân Mỹ còn không tin huống hồ là nhân dân các nước khác và nhân dân Việt Nam, đúng không mọi người.

Tác giả: Viễn Nguồn: vietnamconghoa2012

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Mười Hai 5, 2014 in Antibaquexola

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

HÃY ĐÓNG CỬA CÁI “LOA MÉO” RFA

Chính nghĩa quốc gia - Việt Nam Cộng Hòa

Đọc thêm nhé: NHỮNG SỰ THẬT CẦN PHẢI BIẾT VỀ BBC, RFA, RFI

Ngồi ghế xa lông, đọc báo mạng, tìm những tin tức nào hợp khẩu vị dân cờ vàng, xào nấu lại, đặt cho nó một cái tên, thế là xong – Công việc này vừa giúp cho các anh ba que xỏ lá, vừa được xả xú bắp hận thù lại có tiền bỏ túi, còn được cả tiếng “phục vụ cộng đồng” nên không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến các món “HẬN”, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món rận chó hay là món chiên ghẻ rồi hổ lốn các món chính trị xã hội và kinh tế nay còn thêm cả món Tàu phù, nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tố trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Kết cục của rận chó là vậy đó – Vui đáo để!


Sự thật đài RFA và hình ảnh bác Trần Nhật Quang“Đừng có mà phá đất nước này. Đất nước cần được bình yên để phát triển…” là lời nói của bác Trần Nhật Quang hôm 16/2 tại Hồ Gươm như một lời đại diện cho những người yêu nước chân chính đã kìm nén sự bức xúc bấy lâu nay trước những hành động ngang ngược mang tính chất phá hoại của số người “ngựa non háu đá” No – U và một số “nhà dân chủ” hô hào tổ chức vào những vừa qua trong cái gọi là“buổi lễ tưởng niệm ngày Trung Quốc xâm lược”. Gần như ngay lập tức, một loạt các trang mạng xã hội phản động, một số đài nước ngoài chống chính quyền Việt Nam đã cay cú viết và đăng bài có nội dung bôi nhọ, đả kích hành động của bác Quang. Trong đó, Đài RFA đã đưa bài viết “Ông Trần Nhật Quang chửi ai?” nhằm bôi nhọ thanh danh của bác Quang,chia rẽ mối đoàn kết dân tộc, đồng thời kêu gọi biểu tình nhằm chống lại Đảng cộng sản và nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

Bức xúc trước lời lẽ xúc phạm của tác giả “Cánh cò” và sự đồng lõa của RFA, ngày 1/3/2014, bác Trần Nhật Quang đã gửi thư cho RFA nhằm nêu rõ những quan điểm của mình và đưa ra sự thật đã bị nhà Đài bóp méo. Việc làm này của đài RFA đã xúc phạm nghiêm trọng tới danh dự và gây ra nhiều thiệt hại cả về thể chất, tinh thần của bác Quang. Hành động này không chỉ đi ngược với “Quy tắc đạo đức nghề nghiệp” được chính RFA đưa ra là “phổ biến tin tức chính xác, trung thực và hữu ích, không tuyên truyền, không bè phái, không đả phá một chính phủ, cá nhân hay bất kỳ quốc gia nào”, mà còn là minh chứng rõ ràng về sự xâm phạm nhân quyền. Qua đó, bác Quang còn đưa ra những vấn đề để kêu gọi mọi người góp sức đóng cửa RFA.

Nhìn lại hoạt động và tổ chức của RFA nói chung cũng như RFA tiếng Việt nói riêng, Ban Việt ngữ Đài Châu Á Tự do có toàn phần biên tập viên và phóng viên là người gốc Việt, phần lớn những người trực tiếp phụ trách chương trình Việt ngữ của đài RFA là những quan chức của chế độ miền Nam Việt Nam trước 1975, những người được USIA đào tạo, cho nên họ vẫn còn mang trong đầu tư tưởng  chống chính thể Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam nước ta. Thủ đoạn của chúng là thông tin chủ yếu một chiều, đăng bài, phỏng vấn những kẻ phản động trong và ngoài nước, đi từ bóp méo, thổi phồng, bôi đen đến xuyên tạc những sự thật khó khăn, tiêu cực ở nước ta, nhằm phá hoại khối đoàn kết toàn dân, lên án Đảng ta và phá hoại hình ảnh nước ta trên chính trường quốc tế.

Các “khách mời” thường xuyên của RFA là những tổ chức khủng bố của người Việt lưu vong, những tổ chức cực đoan chống phá Việt Nam trong cộng đồng người Việt ở Mỹ, những thành phần lưu manh và cơ hội chính trị mang danh hiệu “nhà dân chủ” như Trần Khuê, Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Đan Quế, Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Văn Đài, Đỗ Nam Hải, v.v… Những thành phần này được RFA mớm cung để nhào nặn ra những bình luận dự báo bi đát về tình hình ở Việt Nam, và nhất là qua RFA xin Mỹ chút ân huệ để làm chính trị đối kháng.

Về bản chất của RFA có lẽ những người đảng viên Đảng cộng sản chân chính không cần phải bàn cãi nữa. Họ đã đọc, họ đã nghe và họ đã hiểu chúng như thế nào. Vấn đề ở đây là làm sao cho mọi người, cho nhân dân ta có thể biết được chân tướng của những bản tin, tin tức mà Đài đã đưa về Việt Nam. Để cho người Việt Nam không phải bị tra tấn bằng những bản tin chống Việt Nam qua chính ngôn ngữ của mình. Thực sự thì những thông tin mà Đài đã đưa ra cũng không gây được sự chú ý của mọi người dân ta. Có thể nói gần hơn 90% các bản tin của RFA về Việt Nam là những bản tin xoay quanh những vấn đề mà người Việt ở Việt Nam chẳng quan tâm hay những gì mà nhân dân đã biết qua báo chí trong nước.

Từ các vấn đề trên, cùng với những sự kiện gần đây có lẽ không chỉ bác Trần Nhật Quang quá bức xúc vì sự hoạt động ngang ngược, phi lí, xúc phạm nhân cách con người của Đài RFA mà ngày như cá nhân tác giả cũng đồng tình với những luận điểm mà bác Quang đã nêu ra. Nếu như một kênh thông tin, một cơ quan ngôn luận mà hoạt động vi phạm dân chủ, nhân quyền; hoạt động xâm phạm đến lợi ích và chống phá chính phủ của một quốc gia độc lập thì chẳng phải nó làm sai luật pháp quốc tế, chống lại lợi ích của con người.

Có nên dẹp bỏ và đóng cửa RFA không, bởi nó chẳng khác gì một tổ chức khủng bố?

Đất Tổ

Theo: nguoiconyeunuoc

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Mười Hai 4, 2014 in Antibaquexola

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

PHÁT TRIỂN TRUYỀN THÔNG Ở VIỆT NAM – NỖI LO SỢ CỦA DÂN CHỐNG CỘNG CỜ VÀNG

Chính nghĩa quốc gia - Việt Nam Cộng Hòa

Đọc thêm nhé: Những người không có tư cách nói về “tự do báo chí” ở Việt Nam

Ngồi ghế xa lông, đọc báo mạng, tìm những tin tức nào hợp khẩu vị dân cờ vàng, xào nấu lại, đặt cho nó một cái tên, thế là xong – Công việc này vừa giúp cho các anh ba que xỏ lá, vừa được xả xú bắp hận thù lại có tiền bỏ túi, còn được cả tiếng “phục vụ cộng đồng” nên không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến các món “HẬN”, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món rận chó hay là món chiên ghẻ rồi hổ lốn các món chính trị xã hội và kinh tế nay còn thêm cả món Tàu phù, nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tố trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Kết cục của rận chó là vậy – Vui thế!


xichloviet

Gần như tất cả mọi nguời trên thế giới muốn an toàn và tự do phải làm đúng luật cái đó là văn minh của loài người, luật lệ càng kỹ bao nhiêu, càng chặt chẽ bao nhiêu thì văn minh loài nguời càng cao bấy nhiêu. Trên nền văn minh của con người chính là an toàn và tự do, cho nên tôi nói tất cả thành phố trong đất nước này, muốn an toàn tự do phải làm đúng luật. Cũng như người đi bộ tham gia giao thông sẽ an toàn và tự do nếu mình đi đúng lề bên phải. Chứ đường xe máy đang chạy mình nhảy tung ra giữa đuờng thì làm sao tan toàn được. Tôi lấy cái ý như vậy và đã nói đầy đủ, nhưng báo chí lại cắt câu và không đăng đầy đủ

Đó là lời của ông Bộ trưởng Thông tin và Truyền thông Lê Doãn Hợp trong buổi gặp gỡ báo chí ngày 11/6 , tại San Francisco.

Lấy hình ảnh trực quan về tham gia giao thông đúng lề bên phải để làm ví dụ về việc tuân thủ luật pháp quốc gia trong một xã hội văn minh là chính xác, câu chữ của ông Hợp rất rõ ràng minh bạch và dễ hiểu. Thế nhưng các anh cờ vàng lại dĩễn dịch việc tuân thủ “lề bên phải” của báo chí như là việc thông tin một chiều không có một chút tự chủ nào. Đây chính là sự lưu manh tráo trở.

Từ lâu các anh chống cộng cờ vàng vẫn luôn nhai đi nhai lại VN không có tự do ngôn luận, cho rằng hơn 700 tờ báo trong nước chỉ là công cụ tuyên truyền một chiều cho CS và đòi phải nhập khẩu cái tự do của các anh. Cái tự do báo chí mà các anh đòi là tự do kiểu Bolsa, có quyền chửi nhau như cái chợ. Cái tự do các anh đòi hỏi là tự do chạy sang lề bên trái bất chấp luật lệ để có thể tố cộng và tập hợp phe đảng lật đổ CS. Tự do kiểu các anh là tự do trong cái “lằn ranh” mà các anh gọi là “lằn ranh quốc cộng” không được bước ra ngoài cái lằn ranh đó. Tự do của các anh là không ai đựợc giẫm đạp vào cái “nỗi đau” của các anh nếu đạp vào thì các anh biểu tình đạp lại. Lý lẽ của các anh là cứ ai khen công sản là khiêu khích các anh, đã qua đến Mỹ là phải xác định là trốn chạy CS , đã trốn chạy CS thì phải chống cộng sản, đã chống cộng sản thì phải đứng dưới lá cờ vàng của các anh. Đúng là các anh chơi trên đầu cha thiên hạ.

Hầu hết các phương tiện truyền thông của cộng đồng Việt ở Mỹ đều do dân cờ vàng nắm giữ và khuynh loát từ đó đến nay , không có lề mà chỉ có một chiều duy nhất là chiều chống cộng. Nhìn lại truyền thông, báo chí cờ vàng hơn 36 năm qua ai cũng thấy quá rõ. Hầu hết những cuộc biểu tình chống lại các cơ quan báo chí cũng đều xuất phát từ việc những tờ báo đó nêu quan điểm hay thông tin trái với khẩu vị cờ vàng. Những cuộc biểu tình như thế chỉ thấy trong cộng đồng người Việt và chỉ thấy toàn các anh cờ vàng cầm đầu.

Sở dĩ có chuyên bịt miệng nhau, tố nhau loạn cào cào bấy lâu nay vì các anh cờ vàng lo sợ vô cùng những thông tin “có lợi cho CS” đến được với cộng đồng. Các anh dị ứng với bất cứ hình ảnh nào có nền đỏ sao vàng, sợ cả những ca sĩ từ VN sang lôi kéo những fan hâm mộ và như thế tạo hình ảnh tốt đẹp cho CS. Các anh vô cùng sợ hãi nghị quyết 36 của CSVN sẽ lôi kéo hết kiều bào về phía CS bằng nhiều hình thức và nghĩ đến cái thảm họa là một ngày nào đó tiếng nói cờ vàng sẽ chỉ còn là tiếng nấc nghẹn ngào ở ngay tại Bolsa cho nên các anh lập hết ủy ban này đến ủy ban khác để chống nhưng càng chống kiều bào về nước càng nhiều các anh cứ như ngồi trên đống lửa.

Cuộc tháo chạy năm 1975 làm các anh cờ vàng bàng hoàng vì không thể tin được đó là sức mạnh của CS. Các anh quen đánh giá rất thấp và tuyên truyền với nhau về CS như một loại thổ phỉ ô hợp bạo tàn không có chính nghĩa cho nên chiến thắng của CS là điều quá khó hiểu đối với các anh, nhất là con cháu các anh bị nhồi sọ hình ảnh cộng sản là răng đen mã tấu 7 thằng leo cây đu đủ không ngả. Nhiều năm sau đó ngay cả những sĩ quan cao cấp của các anh cũng vẫn tin rằng phải có sự dàn xếp nào đó của Mỹ chứ CS không thể nào thắng được, cuộc tháo chạy đó là chiến lược lùi một bước của Mỹ nên họ vẫn hy vọng trở về. Và họ đã chờ 36 năm qua.

Biết nguời biết ta trăm trận trăm thắng, đó là tư tuởng lý luận quân sự trong Binh Pháp Tôn Tử từ thời Xuân Thu nhưng vẫn không bao giờ cũ. Các anh cờ vàng quá tin và lệ thuộc vào Mỹ cho nên không cần biết đến đối phương, tin tưởng tuyệt đối vào CIA, không tự lượng được sức mình và gần như mù tịt về đối phương.

Cuộc hành quân Hạ Lào mang tên Lam Sơn 719 năm 1971 là cuộc trắc nghiệm lớn về khả năng chiến đấu của cờ vàng, các anh tin vào thắng lợi vì có hỏa lực hùng mạnh, có Mỹ yểm trợ sau lưng và quân CS sẽ bị bất ngờ, nhưng các anh đã đã thất bại thê thảm, các anh mới chính là người bị bất ngờ. Các anh gặp hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, kế hoạch hành quân bị đảo lộn thương vong cao ngoài dự kiến. Phòng không đối phương quá mạnh và các anh như rơi vào trân đia đã được mai phục sẵn.

“Chỉ có một quân đội kỉ luật cao và hiệp đồng tốt mới có thể thực hiện được một cuộc lui quân có trật tự khi phải đối mặt với một đối phương quyết chiến, nhưng QLVNCH không có đặc điểm nào trong hai điều trên. Cuộc rút quân nhanh chóng biến thành một sự thảm bại hỗn loạn. Những giờ phút bi thảm nhất của đạo quân chủ lực tinh nhuệ, thực hiện cuộc hành quân Lam Sơn – 719 đã diễn ra. Hàng trăm binh sĩ QLVNCH vứt bỏ súng đạn, chạy cắt rừng hòng thoát thân đã bị bắt làm tù binh.”(Trích Wikipedia )

Sau khi chiến tranh kết thúc ngẫm lại các anh mới ngã ngửa ra rằng kế hoạch của các anh đã được Bắc Việt biết và mổ xẻ từ trứng nước. Gián điệp đối phương chui sâu vào đến trung ươngcác anh và chính Mỹ đã thú nhận thế trận chiến tranh nhân dân đã làm thất điên bát đảo cả một bộ máy chiến tranh khổng lồ, ngay cả một em bé chăn trâu, một anh xích lô cũng có thể làm gián điệp cho Việt cộng.

Những chiến thắng xuất quỷ nhập thần của đối phương đã đảo ngược lại đánh giá của các anh về khả năng của CS, sau khi sang đến Mỹ, định thần lại các anh mới thấy sức mạnh CS nằm ở đâu. CS ở khắp nơi trong chính quyền của các anh. Chiến tranh nhân dân mà CS áp dụng như thiên la địa võng giăng mắc khắp nơi cho nên dù có sức mạnh quốc phòng vượt trội với sự đỡ đầu của Mỹ các anh cũng không thể giành thế thượng phong. Nỗi ám ảnh ma quỷ về CS theo các anh sang tận nước Mỹ và khi VN mở cửa, bang giao với Mỹ các anh bắt đầu lo sợ thật sự. Các anh nghi ngờ mọi thứ, nhìn đâu cũng thấy CS, các anh đánh phủ đầu nhau ngay trong cộng đồng bằng cái mũ CS. Nỗi ám ảnh nó lớn đến nỗi các anh biểu tình chống sợi dây thắt lưng của một nghệ sĩ vì nó có ngôi sao giống lá cờ VN.

Dân cờ vàng ra sức tố cộng và tố mạnh nhất là tự do ngôn luận trong nước cho rằng CSVN đã bịt miệng truyền thông. Tuy nhiên các anh lại rất lo sợ truyền thông trong nuớc nó bung ra hải ngoại và ra sức ngăn chận những thông tin cho là “có lợi cho CS”. Vũ khí duy nhất của các anh hiện nay để chống cộng là truyền thông và biểu tình, dùng biểu tình để áp đảo người khác chính kiến, dùng truyền thông để tuyên truyền chống cộng và chống nhau. Các anh chú trọng đến việc tạo ra một thứ quyền lực đen dưới là cờ vàng với danh nghĩa chống cộng mà không cần biết có bao nhiêu người ủng hộ lá cờ này. Các anh luôn lợi dụng tên tuổi những người nổi tiếng để quảng bá hình ảnh lá cờ vàng . Một ca sĩ từ VN sang các anh cũng cố treo lá cờ vàng để chụp hình ám chỉ rằng ca sĩ này đã về với “quốc gia”. Các anh ép cô Tim Aline Rebeaud, một thiện nguyện viên Thụy Sĩ bỏ cả tuổi thanh xuân sang VN giúp trẻ em họan nạn VN phải chào cờ vàng như là điều kiện để họ vận động từ thiện giúp cô. Các anh không bỏ qua cơ hội khoác chiếc khăn cờ vàng lên cổ đức Giáo Hoàng trong một đại hội thanh niên công giáo để giáo hoàng quảng bá không công lá cờ vàng.

Những trò lưu manh đó đã bị cộng đồng khinh bỉ nhưng các anh lại không thấy được cái lố bịch trong những hành động đó. Sự im lặng của những người thầm lặng vì họ không muốn dây với hủi càng khiến cho các anh tưởng rằng đã khống chế được cả cộng đồng về mặt ý thức chính trị và coi mình là một lực lượng khả dĩ có thể đại diện cộng đồng để . . . đối thoại với CS.

Cuộc cách mạng thông tin ở VN làm cho những luận điệu xuyên tạc của các anh đối với CSVN trở nên lố bịch. Thống kê 2010 cho thấy VN có 170 triệu thuê bao điện thoại tăng 35% so với cùng kỳ năm 2009. VN là nước có tốc độ phát triển internet đứng đầu thế giới và viễn thông đứng hàng thứ hai trên thế giới. Internet đã tăng 7500 lần trong vong 10 năm với giá rẻ nhất khu vực và đã đạt con số thuê bao trên 20,2 triệu (2008) đạt tỷ lệ 26% trên số dân . Hãng nghiên cứu Business Monitor International (Anh) dự đoán Việt Nam sẽ đạt 31,5 triệu người kết nối mạng vào năm 2011, thực tế đến nay con số đó đã cao hơn như thế.

Báo giấy phát hành tại VN có số lượng năm sau luôn cao hơn năm trước. Những tờ báo lớn như Thanh niên Tuổi trẻ có số phát hành gần nửa triệu bản mỗi ngày. Số lượng độc giả nêu trên đã nói lên tất cả về nội dung và chất lượng tờ báo, không có một tờ báo nào đưa tin méo mó, một chiều hay lừa gạt độc giả mà có thể sống sót được chứ đùng nói chi có số độc giả đông như thế, chẳng có ai có thể ấn vào tay người dân tờ báo bắt họ trả tiền cả. .

Đến đây hẳn các anh chống cộng cờ vàng sẽ nói rằng vì người dân không có quyền chọn lựa, không có báo nào khác để người dân đọc nên phải đọc báo “tuyên truyền” của CS. Thế thì các anh hãy xem Mỹ nó thống kê đây.

Tháng 6/2007 Tập đoàn thương mại trực tuyến hàng đầu thế giới Amazon.com thông qua hệ thống xếp hạng website Alexa đã xếp tờ báo điện tử vnexpress nằm trong top 100 website toàn cầu (hạng98) bỏ xa Washington Post (566), Guardian (554), Independent (2.700), Financial Times (2.780) Wall Street Journal (1.019). Trong số độc giả của vnexpress có 10,4% người đọc VnExpress sống tại Mỹ, và hơn 21% là từ các nước khác.

Con số đến 7 triệu lượt độc giả truy cập mỗi ngày nói lên được cái uy tín lớn lao và chất lượng thông tin của tờ báo điện tử này.

Không riêng ở trong nước, 10,4% trong số 7 triệu độc giả của vnexpress mỗi ngày đang sống ở Mỹ là con số biết nói rằng những người Việt thầm lặng ở Mỹ vẫn tìm đến những thông tin từ những website trong nuớc mà các anh cờ vàng gọi là công cụ tuyên truyền một chiểu của cộng sản . Hầu hét những website hải ngoại đều cọp thông tin của những tờ báo một chiều này để đăng tải. Nếu tính 10,4% trên số độc giả truy cập hằng ngày thì riêng ở Mỹ mỗi ngày đã có khoảng trên 700 ngàn lượt truy cập từ Mỹ vào vnexpress, Họ tình nguyện vào đây để cho cộng sản lừa gạt bằng thông tin một chiều bóp méo sự thật nhồi sọ của CS chăng? Đấy là chưa tính đến hàng trăm website khác của cộng sản.

Hầu hết những sự kiện trong nước được các cơ quan truyền thông trong nước đưa tin sớm nhất và đó cũng là nguồn rẻ tiền nhất để các các quan truyền thông hải ngoại cóp dán và còn lưu manh cắt xén để xuyên tạc.

Tại cuộc gặp gỡ báo chí Việt tại San Francisco ông Lê Doãn Hợp cũng giới thiệu đề án vể chiến lược sớm đưa Việt Nam trở thành một quốc gia mạnh về thông tin và truyền thông vào năm 2020 đã đựợc thủ tướng VN phê chuẩn ngày 22/9/2010. Mục tiêu đề án là đưa ngành công nghệ thông tin VN thành ngành kinh tế mũi nhọn, phát triển hạ tầng băng thông đến tận xóm ấp và hộ gia đình và đưa thiết bị nghe nhìn đến từng hộ dân, ứng dụng chính phủ địện tử để cải cách hành chính, đào tạo 1 triệu kỹ sư chuyên ngành v.v…,Điều này chứng minh rằng VN rất chú trọng việc phát triển và phổ cập thông tin và dĩ nhiên tự nó đã phản bác lại những luận điệu bưng bít thông tin mà các anh cờ vàng tuyên truyền.

Tuy nhiên càng phát triển mở rộng truyền thông thì các anh cờ vàng lại càng lo sợ phải đuơng đầu với luồng thông tin khổng lồ đến với người dân không chỉ trong nước mà còn ở hải ngoại khiến cho việc xuyên tạc sự thật của các anh càng ngày càng khó khăn và cái mặt nạ lưu manh của các anh càng ngày càng rách bươm .

Thời đại thông tin toàn cầu này không có sự thật nào có thể che đậy được, không có quyền lực và sự ngăn chận nào có hiểu quả, thế mà các anh cờ vàng vẫn chỉ có một chiêu cổ điển là nói láo chứng tỏ tầm nhìn chính trị các anh chỉ quanh quẩn trong quán cà phê để tâng bốc nhau rồi vẽ chuyện chửi CS cho nó sướng cái mồm. Chính trị cà phê nó làm cho các anh hoang tưởng như đang sống ở trên mây cho nên các anh mới đòi “hòa hợp hòa giải” bằng cách đề nghị CSVN tỏ thiện chí trước bằng cách để cho các anh phất cờ vàng của các anh ở ngay giữa thủ đô Hà Nội. Các anh nghĩ các anh là ai mà CSVN phải “hòa giải”? Cứ lồng lộn lên chống cộng rồi chửi cả lãnh tụ của người ta rồi bảo người ta phải “hòa giải” với các anh à?

Các anh cờ vàng cứ cố tình nhập nhằng việc hòa giải dân tộc với “hòa giải với cờ vàng” . Dân tộc là vĩnh cửu, còn cờ vàng của các anh thì đã chết, các anh nghĩ các anh đủ sức mạnh để gây áp lực CS đáp ứng yêu sách cờ vàng của các anh sao? Rõ là các anh đang ở trên mây để mơ giấc mơ cờ vàng.

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Mười Hai 2, 2014 in Antibaquexola

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

MÕ LÀNG – ĐÀI RFA

Chính nghĩa quốc gia - Việt Nam Cộng Hòa

Đọc thêm nhé: NHỮNG SỰ THẬT CẦN PHẢI BIẾT VỀ BBC, RFA, RFI

Ngồi ghế xa lông, đọc báo mạng, tìm những tin tức nào hợp khẩu vị dân cờ vàng, xào nấu lại, đặt cho nó một cái tên, thế là xong – Công việc này vừa giúp cho các anh ba que xỏ lá, vừa được xả xú bắp hận thù lại có tiền bỏ túi, còn được cả tiếng “phục vụ cộng đồng” nên không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến các món “HẬN”, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món rận chó hay là món chiên ghẻ rồi hổ lốn các món chính trị xã hội và kinh tế nay còn thêm cả món Tàu phù, nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tố trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Tranh nhau làm rận chó là vậy – Vui thế!


Mõ làng RFA – xuyên tạc bóp méo sự thật về Việt Nam.

Goebel, Bộ trưởng tuyên truyền của Đức quốc xã nói: “Một sự việc dầu sai, không đúng sự thật nhưng chúng ta cứ nhắc đi nhắc lại nhiều lần, lúc đầu dân không nghe, còn bán tín bán nghi, nhưng nhắc mãi thì dân tin đó là sự thật.”

Đài RFA không những “kế thừa” tư tưởng của bọn phát xít mà còn biến hoá trong thời đại thông tin điện tử toàn cầu một cách tinh vi, thủ thuật ngày càng đa dạng, xào nấu tin tức, tẩm màu, pha trộn cho bắt mắt, gia giảm phụ gia cho hợp khẩu vị của đối tượng “khách hàng”. Trong nhiều năm qua đài RFA không ngừng xuyên tạc, bóp méo thông tin, dựng chuyện, đưa thông tin kiểu mập mờ, tung hoả mù bội nhọ chính phủ và dân tộc ViệtNam. Tại sao đài RFA lại có kiểu đưa tin hằn học như vậy, ta tìm hiểu sơ lược về cái “loa” mõ làng này.

Đài Á châu tự do RFA viết tắt (Radio Free Asia ) được thành lập trong thời gian Chiến tranh lạnh (năm 1950), dưới sự quản lý của CIA, với mục tiêu chính là tuyên truyền đường lối của BU (Mỹ) bằng tiếng địa phương đến các quốc gia mà BU xem là kẻ thù. Đến năm 1971 CIA chuyển quyền điều hành đài RFA sang cơ quan có tên là BIB viết tắt (Board of International Broadcasting) do tổng thống BU bổ nhiệm và chỉ đạo.

Đến năm 1994, Quốc hội BU thông qua dự luật truyền thông quốc tế, và RFA chính thức trở thành một công ty tư nhân, bất vụ lợi. Tuy trên danh nghĩa là một công ty tư nhân, nhưng ngân sách của RFA lại được Quốc hội BU tài trợ dưới sự phân phối của Hội đồng quản trị truyền thông hay BBG (Broadcasting Board of Governors). Hiện nay, RFA phát thanh 9 thứ tiếng qua làn sóng ngắn và internet đến các nước Trung Quốc, Tibet, Miến Điện, Lào, Kampuchea, Việt Nam, và Bắc Hàn.

Bộ phận phát thanh tiếng Việt của “Mõ làng” RFA mà nhân sự chủ yếu là cờ vàng CCCĐ và hậu duệ của cờ vàng được BU (Mỹ) đào tạo thành những chiến binh trên mặt trận truyền thông, phục vụ cho quyền lợi của BU. Cho nên các “chiến binh” này vẫn còn mang trong đầu tư tưởng chống chính quyền hiện tại ở Việt Nam do Đảng Cộng Sản lãnh đạo. Vì được BU đào tạo nên RFA có vẻ nhà nghề hơn rất nhiều so với các đài Việt ngữ non nớt, rẻ tiền hoạt động kiểu chợ trời đưa tin lá cải, tin vỉa hè, hành nghề chửi bới và xuyên tạc tình hình Việt Nam một cách ngu xuẩn “Miệng thì to mà đầu như trái nho” nghe cứ lộn mửa ở hải ngoại do các nhóm người Việt ở Mỹ điều hành .

“Mõ làng” RFA tỏ ra ma mãnh và “có nghề” hơn. RFA cố gắng tỏ ra ta đây có vẻ chuyên nghiệp hơn, như có cử phóng viên về Việt Nam “khảo sát” điểm được gọi là đang nóng “lấy tin”và thêm dầu vào lửa, có phỏng vấn các quan chức trong chính phủ Việt Nam. Với lối làm truyền thông theo kiểu Chiến tranh lạnh mà Bu (Mỹ) đã đúc kết cả mấy chục năm, không ngạc nhiên khi phần lớn các chương trình phát thanh của RFA hoàn toàn tập trung vào mục tiêu gây bất ổn định cho ViệtNam. Các “món ăn” tin tức được cải tiến và khai thác triệt để kích thích độc giả mà mục tiêu cuối cùng là “đầu độc” dư luận. Ta hãy xem cái ví dụ thực đơn này ra sao.

Món “Hương đồng gió nội” đã có Tiên Lãng, Văn Giang.

Món “âm phủ” có bô xít Tây Nguyên.

Món “Núi rừng cao nguyên lộng gió” xin thưa có Mường Nhé, người Thượng Tây Nguyên.

Món “hải sản” Hoàng Sa, Trường Sa, dân đánh bắt cá bị Trung Quốc bắt tịch thu tàu …

Món “Rân trủ” có một số thực khách đã, đang và sẽ nằm bệ xi măng, ngủ theo tiếng kẻng.

Món “Tôn ráo” có em ngay Thái Hà, Tam Toà… Đồng chiêm.

Món “Nhân quền” có các nhân vật quậy phá đất nước, khoái chà bóng tên tuổi như chà đồ đồng ngày tết.

v.v … v.v…

Chúng ta không thể liệt kê hết ra ở đây được. Nhưng món chủ lực nhất mà “Mõ làng” RFA đặc biệt khai thác, khuyến mãi, tiếp thị mạnh nhất là món ”Tự do – dân chủ – tôn giáo”. Đây đang là mốt thịnh hành, nghe ra món này tao nhã, sạch sẽ mà các món được tâng bốc ngoài tên trần tục ra phải thêm chữ “Nhà” cho hợp thời thượng. Có thể nói phần lớn các bản tin của “Mõ làng” RFA nói về Việt Nam là những bản tin trời ơi mà những vấn đề này người dân Việt Nam chẳng thèm quan tâm thay vì những gì mà họ đã biết qua báo chí trong nước.

Rút kinh nghiệm “xương máu” trong nghệ thuật truyền thông từ những đài CCCĐ của nhóm người Việt mà chỉ sau một đêm mộng mơ sáng dậy đã trở thành “nhà báo”, “nhà đài” của đám người chưa qua nổi tiểu học trường làng bị các thực khách coi thường và khi dễ. “Mõ làng” RFA cũng ma quái hơn các đài xóm, ấp Bolsa chống cộng kiểu ngu xuẩn ở chỗ cách hành văn, Mõ RFA sử dụng là ngôn từ thông dụng mà báo chí trong nước thường dùng, nghe có vẻ “Chính thống” không có kiểu gào thét hạ đẳng, lưu manh của đài CCCĐ/CCCC. RFA ma muội biết đổi màu theo hoàn cảnh cho hợp thời mà mục tiêu cuối cùng là đánh lừa được thực khách sau khi xơi xong món mà họ sao tẩm chế biến thì lăn đùng ra chết.

Cẩm nang của “khách mời”- RFA

Vì nằm trong vòng cương toả “Tiền” của Bu nên đám cờ vàng nhân viên trong đó có muốn “Văng” một ít thổ ngữ ra cũng khó. Mối quan hệ của BU và ViệtNam đã có nhiều thay đổi, cục diện trên bàn cờ thế giới có nhiều biến động nên cũng phải điều chỉnh liều lượng đầu độc trên mặt trận truyền thông cho hợp lý. Các “khách mời” thường xuyên được “ưu ái” của RFA là những tổ chức khủng bố, những tổ chức chống cộng cực đoan chống phá Việt Nam trong cộng đồng người Việt ở Mỹ, đó là những thành phần lưu manh và cơ hội chính trị, trục lợi, lường gạt kiếm tiền, những kẻ vô công rồi nghề, những kẻ ăn bám xã hội Mỹ, được dán vào mặt danh hiệu “nhà dân chủ”, “nhà nhân quyền”… như Võ Văn Ái, Đoàn Viết Hoạt, Nguyễn Đình Thắng, Trần Khuê, Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Đan Quế, Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Văn Đài, Đỗ Nam Hải, v.v… Các “Nhà” này muốn “chà bóng” tổ chức, tên tuổi, và một yêu cầu không kém phần quan trọng đó là năng khiếu “Chém Gió” thì xin mời: RFA sẽ cho hít khói “Đập đá” gợi ý “Cắn vài tép” thực đơn trước khi phỏng vấn cho nó phê để “sao vàng hạ thổ” các món đưa ra cho thực khách nhận ra rằng: Ôi! sao xã hội ViệtNamthê thảm thế, sao mà người dân Việt khổ hơn “Chị Dậu” vậy ? Đảng và chính quyền đối xử với dân “tệ hơn vợ thằng đậu ” vậy?. Lạm phát như ngựa xích thố của Quan Công phi, chuẩn bị đổi tiền, tiền mệnh gía hàng 6 đến 9 số không sẽ ra đời. An ninh quốc gia ngàn cân treo sợi tóc. Nội bộ quan chức thì như “Xuân tóc đỏ”… Nói tóm lại là các ”Nhà” này phải tung, nổ làm sao cho thật thê lương, te tua, bình luận dự báo bi đát về tình hình ở Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản thì mới xứng đồng tiền bát gạo mà BU đã bỏ ra.

Các vị “khách mời” này được một công đôi chuyện, ngu gì mà không tham gia, đăng ký chờ đến lượt mình chườn mặt trên RFA ”Được ăn, được nói, được gói đem về”. Phỏng vấn chứ có ”Phỏng miệng” đếch đâu mà lo, sau khi nói vung xích chó, sùi bọt mép thì tên các “nhà” này được nhiều thực khách biết đến như những “nhà đối kháng” vậy thì có chuyện gì khi mà nhà nước Việt Nam đưa vào bảng “Phong thần” cần phải “chăm sóc” khâu bớt cái mỏ chuyên ăn tục nói phét thì gào tên BU ra.

Điều này nhiều khi lại có phản ứng “bật ngược” lại những gì mà “Mõ làng” RFA đang làm, nó không khác gì một diễn viên trên sân khấu đang mải mê trình diễn mà lúc cao hứng nhất bị đứt dây thun quần, tỷ dụ như thực đơn “Zân trủ” tung tẩy, vu khống rằng Việt Nam không có tự do, dân chủ. À! không có vậy tại sao nhân viên của cái lò mõ RFA đi Về việt Nam lùng sục hết ngang cùng ngỏ hẻm để “Đãi” ra một ông ba vạ “Đối kháng” nào đó một cách thoải mái như vậy? Muốn gặp các quan chức nhà nước phỏng vấn có vị nào bị từ chối không? Khi về “bển” gọi điện thoại chí choé truyền tin giống bộ tộc rừng A- Ma- zôn gõ vào thân cây, ai cũng biết, vậy mà an ninh Việt Nam có thèm để ý đâu. Lại còn Bờ lốc, bờ léo tung xèng trên mạng vô tư thoải mái nào ai làm gì các vị? Thật là những con rối RFA chỉ thích làm mõ làng cho ngoại bang, cái này chắc có di truyền của cờ vàng CCCĐ.

Mõ làng RFA đang làm những việc tuyên truyền chống phá, nói xấu VN thì nó cũng đang khẳng định một điều thói đạo đức giả, thói quen nói một đường làm một nẻo của BU (Mỹ). Trong khi BU luôn cao giọng rằng có nền báo chí tự do nhất thế giới, rằng BU “Never” kiểm soát báo chí, đặt điều, vu khốngViệt Nam không có tự do báo chí, vì tất cả các cơ sở truyền thông đều do Nhà nước quản lý?

Ờ mà mới nghe qua và không hiểu cặn kẽ “Đầu cua tai nheo” như cái đám truyền thông của người Việt ở hải ngoại mà nghe BU có mà “rang thóc giống”. Đúng là BU có nhiều đài báo tư nhân, nhưng đài báo phản ảnh quyền lợi của các công ty tài phiệt, nhóm chính trị tài phiệt. Mà quyền lợi của các các công ty tài phiệt cũng chính là quyền lợi của chính phủ của BU. Làm gì có chuyện ở nước BU có nền báo chí “tự do nhất thế giới”, chỉ có những kẻ đầu óc “Mộng mơ” mới tin vào điều đó.

Mõ làng RFA và các đài tư nhân khác trên đất nước BU cũng chỉ phục vụ cho chính sách tuyên truyền của BU. Nhận định về vai trò và cách làm việc của RFA, Catharin Dalpino thuộc Brookings Institution, người từng giữ chức phó thứ trưởng phụ trách nhân quyền trong Bộ ngoại giao dưới thời Clinton, gọi Radio Free Asia là “một sự phí tiền”. Bà Dalpino viết rằng: “Bất cứ khi nào chúng ta cảm thấy có một kẻ thù ý thức hệ, chúng ta thành lập một cơ sở phát thanh với cái tên Đài Tự Do Cái Gì Đó…”

Bà Dalpino từng duyệt qua các chương trình phát thanh của RFA và cho rằng đài này thiếu khách quan. “Họ nghiêng nặng về các bản tin và báo cáo của những người bất đồng chính kiến, những tổ chức phản động lưu vong. Nó chẳng có tin gì từ trong nước”.

Chỉ cách đây vài năm, bài học về vũ khí huỷ diệt phát hiện tạiIraqđã làm giới truyền thông Mỹ phải xấu hổ. Tháng 5-2004, tờ New York Times, đã đăng lời cáo lỗi độc giả do đã thông tin sai lệch về vũ khí huỷ diệt củaIraq. Tờ báo vẫn được coi là có ảnh hưởng sâu rộng nhất trên toàn nước Mỹ thú nhận rằng, Chính phủ Mỹ đã gây áp lực khiến họ phải đăng tải những cáo buộc vô căn cứ nhằm biện minh cho cuộc chiến tranhIraq. Vào thời điểm đó, không chỉ riêng New York Times, hàng loạt các tờ báo đã đăng tải thông tin dối trá này để làm người dân Mỹ ủng hộ một cuộc chiến tranh tiêu tốn hàng trăm tỷ USD, cướp đi sinh mạng của hàng trăm ngàn người.

Thông tin đăng tải trên báo chí được chuyển đến rất nhiều người và có thể gây ra những tác động xã hội to lớn. Dù được chọn để trở thành những người đưa thông tin đúng sự thật, nhiều phương tiện truyền thông đã bỏ qua đạo đức nghề nghiệp để trở thành công cụ phục vụ cho những mưu toan chính trị. Sự thật sẽ được phơi bày nhưng dưới những ngòi bút bị bóp méo, hậu quả khôn lường xảy ra mà không thể kiểm soát mới là điều đáng nói. Hành động chống phá , gây mất ổn định đối vớiViệtNamcủa đài RFA trong thời gian dài. Tất cả nếu núp dưới chiêu bài thời thượng là “dân chủ – nhân quyền – tôn giáo”, cũng chẳng nằm ngoài mục tiêu của BU (Mỹ).

Houston 5-12-2012
Amari tx

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Mười Hai 1, 2014 in Antibaquexola

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,