RSS

Tag Archives: Trương Duy Nhất

NÓI LÁO: ĐẶC SẢN CỦA BĂNG NHÓM CHỐNG CỘNG CỜ VÀNG

cxn

Đọc thêm nhé: Đầu bếp cờ vàng và những món “hận”

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “Rận chó” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


Xichloviet

Từ trước đến nay các anh cờ vàng thường ví von với nhau là “nói láo như vẹm”. Vẹm ở đây là ám chỉ Việt Cộng. Câu nói này các anh thường đi kèm với việc mỉa mai, hằn học rồi lải nhải mãi rằng chính quyền Cách mạng hứa với các anh chỉ bắt đi học tập cải tạo vài ngày nhưng lại giam các anh mút chỉ.

Suy cho cùng đối với các anh không thế cũng không được, và phe chiến thằng nào cũng buộc phải làm như thế vì các ổ kháng cự của các anh vẫn còn đầy ra đấy. Nếu gọi các anh ra mà tuyên bố sẽ cho các anh vào tù dài hạn thì ai bảo đảm là các anh không chạy theo cái đám tàn quân kia? Ở hoàn cảnh như họ các anh cũng buộc phải làm như thế đúng không? Tìm mọi biện pháp để dụ các anh chui ra đầy đủ là chuyện cần làm. Các anh thử tự suy gẫm xem nếu kêu gọi các anh ra tình nguyện ở tù 5 hay 10 năm các anh có ra không ? Các anh phàn nàn là nhốt các anh lâu quá mà các anh cố tình quên đi việc các anh hò hét nhau chống phá liên tục thì thả các anh ra sao được? Bốn chục năm sau mà các anh còn chống thì thời điểm đó giam các anh để đảm bảo an ninh rõ ràng là vô cùng cần thiết. Nếu các anh không chống phá thì ai thèm giam các anh lâu làm gì, chỉ thêm tốn cơm trong khi dân đang đói.

Tuy nhiên sự việc trên chỉ là những biện pháp tình thế, nói láo có hẳn một tổ chức, một chiến dịch mới chính là đặc sản của các quan thầy các anh. Quan thầy các anh lên kế hoạch nói láo rất quy mô, có sơ kết tổng kết và thậm chí nói láo giỏi thì . . . có thưởng. Và nó đã được thừa kế bởi các băng nhóm chống cộng cờ vàng các anh. Nó là một thứ vũ khí để chống cộng xuyên suốt cuộc chiến không thể thiếu của các anh. Mấy chục năm qua cộng đồng cờ vàng các anh vẫn tiếp tục xem nói láo là vũ khí chủ lực để đạt mục tiêu bôi đen chế độ CSVN và luôn tin tưởng nó tác động đến được quần chúng trong nước tạo thành những làn sóng căm phẫn trả thù thay cho các anh.

Không phải các anh khôn ngoan gì, chính vũ khí nói láo này các anh cũng chỉ bắt chước sư phụ các anh mà thôi. Từ những năm 1954 sư phụ Mỹ của các anh cũng đã sử dụng thành công vũ khí này để dụ người dân di cư vào Nam. Cái khác giữa sư phụ và học trò là sư phụ đạt được mục tiêu ngoài mong đợi, nhưng học trò toàn bị những cú hồi mã thương đau như búa bổ.

Nói láo là một thủ đoạn chính trị mà bất cứ tổ chức chính trị nào cũng áp dụng nhưng không dễ thành công vì nó là con dao hai lưỡi rất nguy hiểm. Khó thành công nhưng lại dễ áp dụng. Nó quá dễ thực hiện cho nên không ngạc nhiên gì khi các anh toàn nói láo để kiếm ăn và chống cộng suốt bao năm qua.

Việc nói láo của sư phụ các anh rất tinh vi và xảo quyệt nhưng những vụ bị bể bạc xưa nay không hiếm. Nói láo về vũ khí hóa học của Irak, nói láo về sự kiện tàu Maddox ở Vịnh Bắc Bộ năm 1965, nói láo hứa lèo viện trợ và yểm trợ cho các anh đánh VC v.v… Tuy nhiên trong bài này chỉ bàn tới việc nói láo của sư phụ các anh dẫn đến sự kiện di cư năm 1954 tại VN. Một trong những kế hoạch nói láo thành công và hiệu quả nhất.

Từ năm 1954 vũ khí nói láo của các quan thầy các anh VNCH đã được áp dụng triệt để và thành công ngoài mong đợi. Từ đó nói láo trở thành đặc sản tâm lý chiến của cờ vàng. Sự kiện di cư năm 1954 được sư phụ các anh và bộ máy tâm lý chiến các anh lập đi lập lại như một sự chạy trốn CS của người dân để tố cáo sự tàn ác của CS, xem đó là “bằng chứng sống” ví von đó là cuộc “bỏ phiếu bằng chân” V.V… Không riêng gì người dân cuồng tín ngu dốt thời bấy giờ, mà ngay chính các anh cũng tin sái cổ.

Ít ai trong các anh suy nghĩ và đặt câu hỏi rằng tại sao dân theo Việt Minh đánh Pháp bỏ ra biết bao nhiêu sức người sức của, không kể cả mạng sống mà lại sợ Việt Minh đến độ phải trốn chạy theo các anh như thế ? Nếu Việt Minh tàn ác như các anh vu cáo thì dân theo Việt minh để được cái gì? Vả lại Việt Minh tàn ác với dân được ích gì khi dân đang ủng hộ họ tuyệt đối? Việt Minh đang có sự ủng hộ to lớn như thế thì họ đàn áp dân chúng để làm gì? Biết bao nhiêu phong trào chống Pháp trước đó tại sao không phong trào nào có được một lực lượng quần chúng ủng hộ to lớn như Việt Minh?

Hiệp định Genève quy định năm 1956 là năm tổng tuyển cử thống nhất đất nước. Tổng thống Eisenhower lúc đó đã ước tính ông Hồ Chí Minh sẽ thắng với 80% phiếu. Đây là bất lợi vô cùng cho ông Diệm được Mỹ dựng lên. Tuy nhiên có điều khoản là trong vòng 300 ngày dân 3 miền có thể tự do di chuyển giữa các vùng. Đây chính là cơ hội cho Mỹ lên kế hoạch nói láo để tạo làn sóng di cư ủng hộ ông Diệm đang yếu thế.

Nhìn các thành phần bỏ chạy vào Nam năm 1954 ai cũng có thể nhận thấy như sau :

1. Thành phần theo Pháp, công bộc của Pháp lo sợ bị trả thù – Pháp đặt ách thống trị tại VN hàng trăm năm cho nên có rất nhiều người làm công bộc cho Pháp nhiều đời. Thành phần này và gia đình họ đã di cư lên đến 2 trăm ngàn.

2. Thành phần bỏ chạy do chiến dịch tuyên truyền của CIA – Chiến dịch này có tên gọi là Đường Tới Tự Do (tạm dịch từ Passage To Freedom). Hầu hết thành phần này là người theo đạo Ca tô. Những câu chuyện “Chúa vào nam” , “Đức Mẹ Fatima vào nam” là sản phẩm của trung tá Edward Lansdale của CIA cha đẻ chiến dịch này trong mục tiêu nhắm tới hai triệu người di cư vào nam đã tác động mạnh vào thành phần Ca tô nghèo khổ này.

Vào thời điểm năm 1954 có 90% dân số VN mù chữ mà dân theo đạo Ca Tô phần lớn lại sống ở miền Bắc, cho nên Mỹ đã quyết định (chứ không phải ông Diệm), cần có một cuộc di dân chiến lược. Làm được việc này Mỹ đồng thời đạt được hai mục tiêu : Thứ nhất : ông Diệm có thêm được lực lượng ủng hộ và đồng thời gây ác cảm bất lợi cho Việt Minh. Thứ hai : Tạo được ác cảm của dư luận Mỹ đối với Việt Minh để vận động cho Mỹ can thiệp sâu vào VN. Việc can thiệp vào VN sẽ được CIA hướng dư luận vào việc Mỹ cần “cứu giúp “ nhân đạo để dân VN thoát khỏi thảm họa. Hiệu quả của cuộc di dân này sẽ là bức tranh sống dập tắt những chống đối tại Mỹ về việc can thiệp vào VN.

Khi Chiến Dịch Đường Tới Tự Do cần tuyển một bác sĩ có khả năng nói tiếng Pháp, Dooley, một sĩ quan hải quân Mỹ được chuyển qua Đội Đặc Nhiệm 90. Khi Dooley tới Hải Phòng thì mỗi ngày đã có hàng ngàn người bị lừa được đưa xuống tàu vượt 1.500 cây số đường biển để vào Nam tị nạn

Việc tuyên truyền để thực hiện kế hoach di dân có phần đóng góp rất quan trọng của cuốn sách : “Đem Chúng Tôi Thoát Khỏi Quỹ Dữ” (tạm dịch từ Deliver Us from Evil). Của Dooley. Ông này làm việc y tế trong những trại tị nạn thời đó và cuốn sách này được coi như là một tư liệu sống về tội ác của Việt Minh. Cuốn sách nói láo thuộc loại best seller này đã đưa ông lên hàng người hùng trong dư luận Mỹ. Dooley được sinh ra và lớn lên trong một gia đình Ca tô giáo người Mỹ gốc Ailen. Với thành tích nói láo ông được tặng huân chương và đề nghị phong thánh.

Những gì cuốn sách viết không hề có bằng chứng, nó chỉ là là sản phẩm tưởng tượng của một con chiên có ác cảm với Việt Minh.

Trong bài viết về Dooly tác giả Diana Shaw một nhà văn, và là một nhà nghiên cứu viết như sau:

Cuốn sách Dooley có những đoạn mô tả làm thế nào chữa trị những đứa trẻ với đôi bàn chân bị nghiền nát trong những bao bố đá, hay cứu chữa cho vị linh mục bị đóng đinh quanh sọ như một mô phỏng diễu cợt về thiên triều gai của Chúa Giêsu, những hình ảnh tàn bạo đến rúng động này được đưa vào các bài điểm sách đi sâu vào trái tim người đọc. Dooley viết: “ Những sự tàn bạo này hầu như luôn có mang ý nghĩa tôn giáo. Bây giờ tôi không còn xa lạ với công việc khâu víu cho những người đàn ông bị hoạn thiến, những người đàn bà bị xẻo vú hay những đứa trẻ nhỏ bị cắt hết ngón tay hay cả bàn tay. Và dần dà tôi hiểu được rằng những trừng phạt như vậy đều có liên hệ tới đức tin của họ nơi Thiên Chúa”.

Trong một đoạn văn khác, Dooley đã mô tả một linh mục bị treo ngược chân lên xà nhà, bị đánh đập và tra tấn theo lệnh cộng sản ngừng buổi thánh lể nửa đêm. Khi Dooley gặp vi linh mục, ông ta “đang nằm trên một chỏng tre, trông như thoi thóp hấp hối nhưng đôi môi vẫn mấp máy cầu nguyện im lặng. Khi vừa giở tấm đắp bẩn thỉu, tôi phải chứng kiến một thân thể thịt da bầm nát từ vai xuống đầu gối, với bụng thì trương cứng và hạ bộ thì sưng phồng như một trái banh. Tôi chích cho ông một mủi morphin và rồi cấm một mũi kim lớn vào hạ bộ nhằm rút bớt phần nước máu”.

Norman Baker ở Santa Fe Spring, đã từng là thủy thủ dưới quyền Dooley khi còn ở Hải Phòng cũng đã phát biểu “ Nếu tôi thấy một linh mục bị treo ngược chân và bị đóng đinh trên đầu, thì tôi chắc cả trại đều được nghe qua. Điều lạ là Dooley không hề nói tới những chuyện ấy”.

Diana Show bình luận:

Dooley đã được tạo dựng nên như một vị anh hùng, nhưng đồng thời cũng là sự phỉnh gạt lớn đối với nước Mỹ.

Daniel Redmond, một cựu nhân viên của Chiến Dịch Đường đến Tự Do, thì thẳng thắn hơn khi nhận định về Dooley, ông này gọi Dooley là một “nghệ sĩ nói phét.

Và dĩ nhiên dù là sự kiện nói láo. những sự kiện nói láo của Dooley nghiễm nhiên trở thành “tài liệu” tố cộng của các anh cờ vàng.

Nhân vật quan trọng khác là trung tá Edward Lansdale một chiến lược gia và là phù thủy trong ngành tâm lý chiến. Một điểm đáng chú ý là Dooley phục vụ cho mục tiêu tâm lý chiến của thầy phù thủy CIA Lansdale mà không hề hay biết. Dooley là một con bài có khả năng thích hợp và xuất hiện đúng lúc trong ván bài người tị nạn của Lansdale. Lansdale lên kế hoạch 2 triệu người di tản. Để thực hiện hắn tung tin đồn khắp các vùng quê do bộ phận G5 của quân đội quốc gia miền Nam phụ trách rằng Việt Minh cho phép Tàu tràn vào miền Bắc, bọn Tàu này chuyên cướp bóc và hãm hiếp phụ nữ. Tin đồn lan nhanh đến nỗi Washington phải điện hỏi Lansdale rằng có thực hai sư đoàn Tàu đã vào miền Bắc hay không và Lansdale trả lời là “ việc đó do tôi bịa ra”.

Những tin tức về vùng đất hứa Miền Nam, chúa vào Nam, Việt Minh tịch thu tài sản được phát tán rộng rãi đều là sản phẩm của Lansdale.

Từ mùa hè 1954 đến mùa xuân 1955, gần một triệu người đã di cư vào Nam, gồm hai trăm ngàn người là thân nhân của binh lính, 679 ngàn người Thiên chúa giáo, chiếm 60% trong số một triệu rưởi người theo đạo Thiên chúa. Chiến dịch Đường Tới Tự Do được xem là thành công.

Nói láo phải có nghệ thuật cho nên không phải ai nói láo cũng thành công. Đã là nghệ thuật thì nó không có khuôn mẫu mà nó cần sáng tạo cho nên các anh VNCH khó mà học cách nói láo của sư phụ mà chỉ biết học nói láo theo kiểu vẹt. Thế nên thành tích nói láo của các anh cờ vàng suốt bao năm qua chỉ đạt đến trình độ móc túi đồng hương mà thôi.

Nói láo không phải chỉ nói những điều không có thật, những lời hứa lèo mà còn phải biết cắt xen chỗ nào của sự thật để nói láo để người ta tin y như thật, và quan trọng nhất là cần phải có bộ máy nói láo chuyên nghiệp kiểu như CIA phối hợp nhịp nhàng mới mong đạt được mục tiêu. . Làm sao các anh có được điều đó. Đó mới là tuyệt chiêu mà sư phụ các anh đã lừa lừa được triệu người VN và lừa cả nước Mỹ.

Chiêu nói láo của CIA lừa được cả triệu người di cư năm xưa được các anh thừa kế và phát huy thành bài nói láo “tắm máu” khi CS chiếm Saigon rất buồn cười nhưng đã làm run sợ được khối người và khốn thay nó lại làm làm run sợ chính các anh. Điểm khác nhau giữa các anh và sư phụ là Mỹ không tin vào những gì mình nói láo còn các anh thì lại lo sợ những điều chính mình nói láo rồi ôm những điều chính mình nói láo mà run cầm cập, chạy qua Mỹ vẫn chưa hết run, run suốt gần bốn chục năm vẫn còn run, nhìn đâu cũng thấy CS rập rình.

Sư phụ các anh nói láo có chủ đích và kế hoạch được thực hiện bằng cả bộ máy CIA. Các anh không nhận thức được điều này, cho nên các anh nói láo vô tôi vạ miễn là cho nó đã cái mồm rồi mơ tưởng với nhau là 80 triệu dân trong nước tin vào những chuyện láo của các anh. Các anh nên nhớ rằng ngày xưa sư phụ các anh nói láo để lừa người dân cuồng tín và mù chữ, không thể tiếp cận sự thật. Ngày nay ở VN hơn 90% dân số biết chữ và interrnet phát triển thuộc hàng top thế giới mà các anh vẫn cứ “đường xưa lối cũ” thay phiên nhau nói láo không biết ngượng mồm rồi các anh lại còn tin rằng người dân sẽ tin các anh để nổi dậy làm cách mạng hoa lài hoa cúc cho các anh hưởng thì quả là bó tay với các anh.

Ở hải ngoại thì các anh nói láo là các anh có căn cứ kháng chiến, có cả ngàn quân để các anh xin tiền, các anh nói láo các anh xây dựng được cả một mạng lưới nằm vùng tại VN . Nói láo xin tiền ủng hộ phong trào trong nước để bỏ túi. Hiêu quả nói láo của các anh chỉ đạt được có thế.

Các anh mặc đồ lính vào, bốt đờ sô mũ nón chỉnh tể lắm, đẹp lắm oai lắm, nhưng lại đứng ở vỉa hè nước Mỹ phất lá cờ đã chết mà mồm thì cứ phùng mang trợn mép đả đảo CS và . . . nói láo. Thế mà các anh lại nghĩ và tin rằng phải như thế CS nó mới sợ các anh.

Nhà báo phỏng vấn cán bộ CS thì các anh cũng bảo phải mặc đồ lính vào để hù. Nhà báo phỏng vấn thì các anh buộc người ta phải hạch tội CS chứ không phỏng vấn gì hết, vì các anh cho rằng phỏng vấn là tạo diễn đàn cho CS. Ôi thật tội cho các anh quá, cái nỗi sợ CS của các anh làm các anh mất trí rồi..

Thời thế đổi thay chỉ có lòng thù hận và cách chống cộng của các anh là không thay đổi. Các anh nói láo quen mồm nên cứ sợ người ta nói thật, trong khi sự thật mới là chân lý. Các anh sợ sự thật nhưng vẫn chưa muộn để các anh tìm đến chân lý . Nếu các anh còn dị ứng với sự thật thì hãy để cho người khác đi tìm sự thật cho các anh. Các anh hãy dẹp qua một bên lòng tự ái đã quá lỗi thời để chấp nhận sự thật dù sự thật đó nó xốn xang đau đơn đối với các anh. Sự thật đó là đân tộc VN đã vươn mình đầy kiêu hãnh với thế giới đưới sự lãnh đạo của kẻ thù các anh : Cộng Sản.

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

Nỗi ám mang tên cờ vàng

cxn

Đọc thêm nhé: Cờ vàng ba sọc đỏ biểu tưởng cho cái gì?

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “Rận chó” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng món này nhưng có anh bị tố trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay cho nên cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để!


Xichloviet

Gần đây, một sự kiện gây nhiều chú ý trong cộng đồng người Việt ở Mỹ là việc nghị viên khu vực F TP Houston Hoàng Duy Hùng (HDH) về VN làm việc. Sự việc sẽ không mấy ồn ào nếu ông này không phải là thành phần từng có số má cờ vàng thuộc loại cực đoan hăng tiết vịt, nhưng nay lại quay ngoẳt lập trường để “làm lợi cho CS”. Đây là điều tối kỵ đối với cộng đồng cờ vàng hải ngoại nhất là trong thời điểm cờ vàng đang ốm o gầy mòn, tiêu hao lực lượng sống nay chết mai.

Thành tích chống cộng của HDH khá ấn tượng trong cộng đồng chống cộng cờ vàng vì những hành động mang tính giang hồ hảo hán. Ông ta khoe thành tích với vẻ hãnh diện rằng đã nhiều lần xâm nhập VN âm mưu đặt bom tượng đài lãnh tụ HCM và từng bị chính quyền VN cầm tù 16 tháng.

Bản chất của cờ vàng là chết nhát, chỉ biết xúi trẻ ăn cứt gà để mơ mộng cho nên những hành động như vậy luôn được khuyến khích, đề cao và ca ngợi như là anh hùng. Có một thời ở hải ngoại nổi lên những nhân vật cờ vàng tìm mọi cách hành động gây tiếng vang tương tự để nổi tiếng và cũng để kiếm cơm. Tuy nhiên hầu hết đều được bóc lịch trong nhà đá CS. Thời VNCH những hành động chống lại nhà cầm quyền như thế thì ra tù không què cũng ngớ ngẩn, không bao giờ còn nguyên vẹn hình hài. Thế nhưng những “anh hùng cờ vàng “như Lý Tống, tay chân của Nuyễn Hữu Chánh, tay chân của băng đảng Việt Tân, băng đảng Vì Dân … và rất nhiều người khác vẫn bình an béo tốt khi mãn hạn tù, cho thấy tính răn đe của luật pháp VN vẫn còn nhẹ hều cho nên có nhiều tội phạm loại này có cơ hội tái phạm trong đó có HDH.

HDH cho rằng máu hảo hớn cờ vàng của mình như thế thì quá đủ để chứng minh mình đã dấn thân rất nhiều cho cờ vàng và chứng minh mình là dân cờ vàng thứ thiệt. Nay sở dĩ HDH thay đổi lập trường đấu tranh vì BU BẢO chứ không phải phản bội cờ vàng. Đề cập đến BU là một vũ khí hiệu quả đặc biệt có tác dụng làm câm họng những kẻ chống đối. Nó được nhiều người sử dụng từ khi còn chế độ VNCH. Một khi BU BẢO thì cấm có thằng nào dám trái lời.

HDH lập lại rất nhiều lần rằng những lần manh động có tính khủng bố ở VN ông đều được BU BẢO là cần phải chấm dứt. Nay ông phải nghe lời BU để đấu tranh kiểu khác nhưng ông không hề từ bỏ lập trường cờ vàng. Thực ra Bu không bảo thì HDH cũng phải chấm dứt hành động mang tính khủng bố tương tự vì HDH hành động mang tính bột phát, anh hùng rơm không có được một tổ chức ra hồn để hỗ trợ và việc thoát khỏi bị bắt vào nhà đá chỉ là cánh cửa vô cùng hẹp, chỉ biết trông chờ vào chúa mà thôi. Nguyễn Hữu Chánh có hẳn một tổ chức “chính phủ VN tự do” hoạt động trong quốc nội mà vẫn bị CAVN lượm vào nhà đá gần 200 em (báo cand) gần như sạch sành sanh thì dù BU BẢO HDH cũng đố dám ho he. Tất cả những âm mưu đánh bom khủng bố của cờ vàng 38 năm qua đều bị CAVN dập tan từ trứng nước. Cái thiếu lớn nhất của cờ vàng dẫn đến thất bại là thiếu người dám đánh bom liều chết.

Thử tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra khi cờ vàng có một tinh thần thánh chiến như Al Quaeda, có những chiến binh cờ vàng sẵn sàng mang bom liều chết để gây bất ổn cho kẻ thù? Vĩnh viễn không bao giờ có được bởi vì cờ vàng rất ích kỷ không bao giời muốn chết cho kẻ khác sống và lá gan của cộng đồng cờ vàng không đủ lớn để làm những việc như thế, duy chỉ có cái mồm vẫn đủ lớn để nói láo suốt ba mươi tám năm qua.

Là một thành viên cờ vàng chống cộng có số má được ghi vào sổ bìa đen của Công An VN, cánh của trở về của HDH rất hẹp. Nhiệm kỳ làm nghị viên TP Houston là cơ hội hiếm hoi để HDH toan tính cho cuộc hành hương về nguồn của mình danh chính ngôn thuận. Đây chính là thời điểm để HDH toan tính thế nào vừa thênh thang đường về vừa không làm nổi giận băng nhóm cờ vàng. Đây là bài toán nhức óc. Điều dễ dàng nhất để vừa lòng cờ vàng là HDH phải có phát ngôn tố cộng cứng rắn, phải nói láo, phải hứa hẹn kiên định lập trường cờ vàng và xác định lằn ranh quốc cộng. Thế nhưng về VN làm nhiệm vụ của một viên chức Mỹ, nhập gia người ta mà cứ moi móc hoạnh họe gia chủ theo luận điệu cờ vàng thì quá khó cho một người có chút liêm sỉ. HDH chọn thái độ vẫn khẳng định lập trường cờ vàng nhưng tuyên bố chuyến hướng sang … đấu tranh ôn hòa trực diện, Thế nhưng nào có được yên thân, lập tức HDH bị biểu tình phản đối và đặt bom khủng bố.

Cờ vàng chẳng bao giờ tin ai, ngay cả những “anh hùng” của mình. Cờ vàng quen nói láo và nghĩ rằng ai cũng có thể nói láo như mình. Thế nên một anh cờ vàng khi tuyên bố điều gì lập tức có hàng chục anh khác cật vấn vì cho rằng anh kia đang nói láo. HDH cũng nằm trong trường hợp đó. Khi công bố rằng anh ta chỉ làm cầu nối để cờ vàng “đấu tranh trực diện” với thứ truởng ngoại giao VN Nguyễn Thanh Sơn thì lập túc có hàng chục thành viên cờ vàng khác chất vấn đủ điều, nào là bảo không bên nào có phóng viên tại sao có hình đang trên báo trong nước, nào là tại sao buổi họp tuyên bố là công khai mà lại ru rú họp kín với nhau.v.v… Tóm lại họ cho rằng HDH đang nói láo. Nói láo là loại vũ khí thuộc loại bẩn thỉu nhất nằm trong danh mục đặc sản cờ vàng không anh nào là không tận dụng, trong đó có việc tố nhau là Việt Gian, moi móc tố khổ đời tư của nhau mà chính HDH cũng từng là nạn nhân. Ngay sau khi thay đổi lập trường chống cộng HDH lập bị tố khổ là Việt Gian, là đứa con bất hiếu từng khiến thân phụ của mình uất ức phải lao đầu vào xe tự tử. Làm vừa lòng được cờ vàng bằng lý lẽ là chuyện xưa nay hiếm vì đối với họ không có lý lẽ nào biện hộ được cho việc xóa bỏ “lằn ranh quốc cộng”.

Biết rằng không thể làm vừa lòng cờ vàng, biết rằng kiểu cực đoan cờ vàng 38 năm qua của những băng nhóm chất chứa đầy hận thù và vị kỷ chỉ là làm trò hề cho thiên hạ nhưng HDH không thể đủ can đảm và bản lĩnh để giũ bỏ nó đi, ngược lại cố bó nó vào người để tìm sự an toàn, đó là sai lầm mà HDH sẽ phải đeo đẳng mãi bên mình nỗi ám mang tên cờ vàng.

HDH là thế hệ cờ vàng thứ hai được đào tạo bởi nền giáo dục BU cho nên cái hận thù trong giòng máu không khốc liệt như thế hệ trước và thật may cũng nhờ thế nên HDH không bị nhiễm cái NGU của cờ vàng cực đoan, nhất là sợi thần kinh xấu hổ không bị liệt giúp cho HDH nhận ra sự thật lịch sử để chấp nhận nó và ít ra không bị nhiễm thói điêu ngoa nói láo rất ghê tởm của cha chú mình. Thế nhưng kiểu tuyên truyền nhồi sọ của cha chú cũng làm cho HDH thấm đậm chất cờ vàng. HDH lập lại như con vẹt rằng “CS vô thần” và ngạc nhiên thấy ông Nguyễn Thanh Sơn thờ phật. Lập lại như con vẹt rằng Saigon là “hòn ngọc Viễn Đông” phát triển hơn hẳn Thái Lan và Nam Dương để so sánh với Saigon ngày nay chứng tỏ rằng cái não trạng cờ vàng đã được ngấm sâu tư tưởng đã được nhồi sọ như thế nào. Dù rằng không cần gặp ông Nguyễn Thanh Sơn, hay dù rằng chưa về đến Sai gon đi nữa với phương tiện truyền thông hiện nay HDH cũng có thể biết được sự thật nó như thế nào.

HDH vẫn như con vẹt tự nhận mình là người “quốc gia tị nan CS”. Người quốc gia cái nỗi gì khi qua Mỹ chưa đầy 13 tuổi. Thằng cu 13 tuổi thì gặp NẠN gì của CS mà phải TỴ? Xem ra vẫn còn tồn tại thế hệ cờ vàng con cứ cứ múa môi như cái máy được lập trình software mang tên cờ vàng.

Sự thực phát triển ở VN làm cho những nhân vật cờ vàng có số má như HDH cũng phải công nhận và ca ngợi không thể nói khác đi được. Trong chuyến về làm việc tại VN, HDH nhận xét sự phát triển ở VN bằng những lời có cánh. Chưa hẳn HDH muốn nịnh chính quyền VN bởi vì bất cứ ai từng đến VN đều có nhận xét như thế. Tuy nhiên nhận xét “có lợi cho CS” xuất phát từ một hậu duệ cờ vàng cực đoan như HDH thì chắc chắn nó tạo ra một cú sốc rất mạnh cho cộng đồng cờ vàng cho dù đó là sự thực.

Trên các diễn đàn HDH nhận được nhiều lời khen, động viên khích lệ về việc dũng cảm tự nhận con đường cực đoan mình theo đuổi vô ích và từ bỏ nó, nhưng cũng có không ít những giọng điệu chửi bới cay cú đặc sệt ngôn ngữ cờ vàng. Những chống đối chỉ xoay quanh những luận điểm rất cũ là HDH hạ mình thỏa hiệp với CS, bị CS mua chuộc, hòa hợp hòa giải với CS, toàn những điều được xem là điều tối kỵ trong lập trường cờ vàng. Trước khi về VN, HDH đã rào đón rất kỹ để thăm dò nghe ngóng phản ứng, về lại Mỹ, dù bị tẩy chay HDH vẫn tổ chức họp báo để “báo cáo” sau chuyến đi của mình với điểm nhấn là lá cờ vàng to đùng sau lưng cho thấy HDH vẫn còn sợ hãi thế lực đen cờ vàng lắm, HDH thiếu hẳn bản lĩnh và sự quyết đoán cần có của một trí thức muốn dấn thân làm chính trị.

Hở một tí là lấy lá cờ vàng phất lên để chứng minh sự trung thành với “quốc gia” Trò hề độc nhất vô nhị trên thế giới này chỉ thấy xuất hiện trong cộng đồng cờ vàng với nhau. Thế nhưng nó cũng không phải là lá bùa vạn năng có thể hóa giải những lời chửi bới, tố khổ Việt gian. Và không phải ai cũng tin vào cái “lập trường quốc gia” qua hành động ấu trĩ đó. Thế nhưng một trí thức như HDH cũng vẫn phải áp dụng cái hình thức “thay lời muốn nói” này để phân bua với cờ vàng như một nghi thức bất thành văn đủ thấy cái văn hóa cờ vàng nó hề đến độ nào.

Cũng vì quá quen với “nghi thức’ như thế cho nên cờ vàng rất dị ứng với anh nào đứng đưới lá cờ đỏ vì cho rằng anh ta đã bị CS nhuộm đỏ rồi. Quả là nếu so với con bò không biết ai ngu hơn.

Mấy chục năm qua trường hợp như HDH quay về VN hợp tác với chế độ không ít xảy ra và đã nhận rất nhiều hình thức chống đối, tẩy chay của cờ vàng nhưng cờ vàng vẫn bất lực không thể ngăn chận được.

Về VN, trở về quê hương của chính mình là một việc tưởng như vô cùng bình thường đối với bất cứ người Việt nào, nhất là trong giai đoạn nhà nước VN đang rộng cửa mời gọi kiều bào về đóng góp cho đất nước. Thế nhưng việc về lại quê hương lại là bài toán khó giải đối với những người từng đứng trong hàng ngũ cờ vàng như HDH. Thế nên trước khi về VN HDH đã tung hứng làm một loạt những hành động thăm dò phản ứng cờ vàng. Dù bị hăm dọa và đặt bom, nhưng nhận thấy liều lượng chống đối quen thuộc quá yếu ớt không còn mạnh mẽ như ngày nào thế là HDH quyết định về VN. Dù khó khăn nhưng HDH đã đạt mục tiêu là …. về thăm quê hương. Ôi thật là không nghịch lý nào bằng..

Không riêng gì HDH, cái con ngáo ộp thế lực đen cờ vàng vẫn còn ám những kẻ từng tung hô cờ vàng nhưng nay giở trò “phản bội”. Tuy nhiên nó chẳng ảnh hưởng tí gì đến bất cứ người dân Việt bình thường nào ở hải ngoại, bằng chứng là hàng triệu lượt người vẫn về thăm quê nhà và đóng góp số tiền khổng lồ cho đất nước. Có thể nói hầu hết các nghệ sĩ hải ngoại có tiếng tăm đã chọn con đường trở về VN chấp nhận đối đầu với những chống đối du côn của băng đảng cờ vàng. Trước đây trên các sân khấu ca nhạc hải ngoại, muốn sống được họ bị buôc phải ca ngợi và phục tùng lá cờ vàng. Thời thế đã đổi thay, quê hương luôn có sức hấp dẫn kỳ diệu và băng nhóm cờ vàng đang trên đà suy thoái nghiêm trọng, khuynh hướng quay lưng lại với cờ vàng đang lan tỏa vô cùng mạnh mẽ, đó cũng là một trong những nguyên nhân tác động để HDH đủ sáng suốt từ bỏ lập trường cực đoan ngu xuẩn.

Tuy nhiên, HDH luôn cho rằng mình chuyển hướng “đấu tranh” ôn hòa và vẫn đứng về phía hàng ngũ quốc gia, vẫn giữ căn cước tị nạn và vẫn trung thành với cờ vàng.

Xưa nay cờ vàng vẫn kiên định lập trường không thỏa hiệp với CS, không hòa hợp hòa giải với CS và luôn giữ vững lằn ranh “quốc cộng”, lập trường của HDH không thể chấp nhận được. Cho nên dù HDH đi công vụ cho BU nhưng công vụ này “có lợi cho CS” việc HDH bị “CS mua chuộc” là điều có thể thấy trước. Lo sợ ấy của cờ vàng không thừa bởi vì hàng trăm ngàn người về VN đều bị mê hoặc bởi cội nguồn của mình, ở đó có người thân, ở đó có đồng bào nói cùng ngôn ngữ, ở đó có cuộc sống thanh bình có tình tự dân tộc, cuộc sống vươn lên khắp nơi thay đổi đầy kinh ngạc khác xa một trời một vực với những điều nói láo của cờ vàng.

Người CSVN có một loại vũ khí tấn công cờ vàng rất lợi hại là dùng tình tự dân tộc lòng yêu quê hương đồng bào để hòa giải hòa hợp dân tộc, huy động tài vật lực cho đất nước và có tác dụng cô lập cờ vàng. Chính vì thế cho nên cờ vàng mới cuống cả lên khi nghị quyết 36 ra đời. Đừng ngộ nhận rằng chính quyền VN chủ trương hòa giải dân tộc là hòa giải với cờ vàng. CSVN phân định rất rõ những người chưa hiểu về VN và những kẻ chống đối VN. Không hề có chủ trương hòa giải với kẻ có âm mưu lật đổ chính quyền như cờ vàng, nhất là cờ vàng chưa bao giờ là một thế lực khả dĩ nhà cầm quyền VN cần phải hòa giải. Sự hoang tưởng mình là một thế lực ở hải ngoại làm cho cờ vàng càng ngày càng u mê và càng đau đớn hơn khi càng ngày càng có thêm những người đồng hội đồng thuyền giũ áo quay lưng với mình.

HDH tự cho mình đang đấu tranh cho dân chủ ở VN. Nhưng đấu tranh cho dân chủ ở VN không nhất thiết phải “đứng trong hàng ngũ quốc gia” không nhất thiết phải cố nép sau lá cờ vàng. Việc màu mè dựng lá cờ vàng trong cuộc họp báo chứng tỏ HDH muốn bắt cá hai tay, những phát ngôn cho thấy HDH vừa muốn được lòng chính quyền trong nước nhưng mặt khác vẫn không muốn gây phật lòng cờ vàng. Tính toán của HDH là một sai lầm lớn. HDH tính toán rằng tự trói mình vào lá cờ vàng để yên thân, nhưng không những bị băng đảng này xem là đạo đức giả, mà cũng không thoát được sự tẩy chay. Cái mất lớn nhất là bị đồng hương hải ngoại và người dân trong nước nhìn mình bằng con mắt ngờ vực về cái tâm trong sáng.

Có cần phải lấy lòng cờ vàng không khi nó chống cộng chỉ vì lợi ích băng đảng vì hận thù triền miên? Không thể có lòng yêu nước trong một băng nhóm luôn kêu gọi tẩy chay lợi ích dân tộc và hí hửng cầu mong nước nhà bị xâm lăng dù viện dẫn bất cứ lý do gì. Có thể có lòng yêu nước trong băng nhóm bất cần lợi ích dân tộc miễn là làm khó được cho kẻ thù là nhà nhà cầm quyền hiện tại? Có thể có lòng yêu nước không trong cái băng nhóm xem BU là tối thượng sẵn sàng đứng sau lưng ngoại bang thậm chí là kẻ thù của dân tộc để phục hận cho dù phải đổ máu đồng bào?

HDH cho rằng việc chống cộng của cờ vàng hiện nay là vì lòng yêu nước là ngụy biện. Cờ vàng chỉ yêu cái nước VNCH yêu cuộc sống có BU bú mớm và tiếc thay cho nó yểu số, hận thay cho nó bị CS khai tử. Không thể tưởng tượng được có ai yêu nước mà cầu cho Tàu nó đánh VN để tiêu diệt CS cho cờ vàng rửa hận.

Còn nhớ năm 1979 khi tàu xua quân tấn công biên giới phia Bắc, băng đảng cờ vàng vui như mở hội, lập đàn cầu cho nó đánh Hà nội. Yêu nước như thế sao?

Có thể nói dù có muốn nhưng những người tùng hoạt động trong các băng nhóm cờ vàng phải dũng cảm lắm mới quyết định giũ bỏ nó mà không bị nó ám. HDH từng thanh minh rằng phải mang vợ về cùng vì sợ cờ vàng nó đồn là về VN để gái gú. Thật khổ cho cái nỗi ám mang tên cờ vàng. Thông cảm cho HDH nhưng cũng tiếc cho một con người có kiến thức nhưng yếm thế, thiếu quyết đoán và bản lãnh. HDH rất muốn gỡ ra khỏi cơ thể cái mớ bùng nhùng cờ vàng đã lỡ khoác trên người bao năm qua nhưng cứ loay hoay như gà mắc tóc và không biết phải bắt đầu như thế nào. Mới đây HDH biện hộ cho việc đặt lá cờ vàng trong cuộc họp báo rồi huênh hoang về ý nghĩa và giá trị của nó, ba hoa rằng chính thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã từng đứng dưới lá cờ vàng tại văn phòng nghị sĩ John McCain. Không biết HDH muốn truyền tải điều gì về sự tưởng tượng đó, thủ tướng Dũng chấp nhận lá cờ vàng chăng? Thật là quá ấu trĩ. (1) HDH không thoát khỏi căn bệnh cố hữu của cờ vàng là lấy những điều mà các thế hệ cờ vàng trước nói láo để dẫn chứng.(2) Xem ra một tiến sĩ luật được đào tạo tại Mỹ, được trang bị những xảo thuật chữ nghĩa để biện luận mà vẫn phải dùng ngón nghề nói láo ra để biện minh cho một sự kiện bố láo khác chứng tỏ rằng thoát ra khỏi cái u mê cờ vàng không phải dễ.

HDH đã về VN đã chứng kiến sự phát triển mạnh mẽ của đất nước mà có muốn nói láo cũng không thể được. HDH chứng kiến sự phát triển kỳ diệu của Đã Nẵng đến nỗi phải lập lại nhiều lần rằng đây sẽ là Singapor thứ hai ở Đông Nam Á. HDH được chứng kiến cơ sở chế biến rác của ông David Dương một trong vô số Việt kiều có đóng góp thiết thực cho đất nước và đồng bào. Những thực tế ấy chắc hẳn sẽ có tác động vào niềm tin của HDH rằng một nước VN hùng mạnh do đảng CSVN lãnh đạo sẽ là hiện thực rất gần. Một trí thức trẻ như HDH chắc chắn sẽ nhận ra điều đó. Đúng là quá muộn màng nhưng muộn còn hơn không.

Dù sao cũng đáng ghi nhận thiện chí của HDH với đất nước. Nếu bỏ qua những chi tiết hành động để lấy lòng cờ vàng vẫn có thể thấy ở HDH có cái tâm với đất nước và có cảm xúc với sự phát triển của quê hương, không còn thấy con người cực đoan trong HDH. Dù chuyến về thăm quê hương được sắp xếp theo một kịch bản được chuẩn bị trước thì kịch bản và diễn xuất khá hoàn hảo dù rằng áp lực sợ mất lòng cờ vàng làm cho HDH chưa bộc lộ hết nỗi lòng.

Đúng là là một nghị viên gốc việt sống trong hang ổ cờ vàng HDH đang gặp khó. Dân ta có câu “trong cái khó ló cái khôn” cái khôn ở đây không phải là toan tính sẽ lấy lòng cờ vàng kiểu nào mà ở chỗ quyết tâm giũ bỏ nó như thế nào. Giũ bỏ nó là giũ bỏ tư tưởng cực đoan vị kỷ, quên đi cái dĩ vãng hoàng kim khi còn có BU bảo trợ, giũ bỏ đi cái nỗi niềm canh cánh hận thù. Giũ bỏ nó là xa rời cái băng đảng bát nháo du côn đang khư khư bám vào cái “lằn ranh quốc cộng” để nuôi khát vọng trả thù.

Hãy can đảm lên để chấm dứt tham gia vào những trò lố bịch của cái sân khấu cờ vàng. Còn lá cờ vàng hãy cất nó vào tủ như một vật kỷ niệm, vì cho dù nó có được phất lên ở bất cứ nơi đâu, dù có vinh danh nó như thế nào , dù có gán cho nó bao danh xưng mỹ miều, dù bỏ bao công sức để vận động cho nó được công nhận nơi này nơi khác trên xứ BU thì nó vẫn chỉ là biểu tượng về sự hoài niệm của một thiểu số, không hề có tí giá trị nào để phải “chào” nó cả. Cả thế giới này đã nhìn nhận rằng nó đã chấm dứt vai trò của nó và đi vào lịch sử, không có quốc gia nào công nhận nó là “quốc kỳ” như dân cờ vàng xưng tụng. Đó là sự thật, nó chết đã 38 năm rồi.

(1) http://kbchn.net/news/Tin-nguoi-Viet-Hai-Ngoai/Hoang-Duy-hung-chuyen-can-khong-noi-noi-chuyen-khong-can-14685/
(2) http://kbchn.net/news/Tin-Quoc-Te/Co-tieu-bang-Arizona-da-bi-cong-dong-nguoi-Viet-nhin-ga-hoa-quoc-thanh-VNCH-14701/

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Ba 7, 2014 in Tham nhũng

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,

CỜ VÀNG CHỐNG CỘNG “NÓI NHƯ RỒNG LEO LÀM NHƯ MÈO MỬA”

cxn

Đọc thêm: NÓI LÁO: ĐẶC SẢN CỦA BĂNG NHÓM CHỐNG CỘNG CỜ VÀNG

Không ngạc nhiên gì báo chí của bọn cờ vàng CCCĐ ở hải ngoại chỉ là một phương tiện tuyên truyền chống Việt Nam –  Mà đã tuyên truyền thì theo quan điểm của trùm phát xít Đức quốc xã Goebbels là phải dùng những xảo thuật như ngụy biện, nhồi sọ, và nói láo – Nói láo càng trơ trẽn càng tốt – Nói trắng thành đen (và ngược lại), càng khó tin càng tốt – Đó là “triết lí” nên tảng cho tuyên truyền của báo chí chống cộng ở hải ngoại.

Đọc mấy cái “BÌNH LOẠN” của CXN (Cờ.. hó.. xứ người) mà thấy được đầy đủ cái khốn nạn của đám tay sai ngụy quyền xưa chưa biết hối cải, đúng là “không ăn được thì đạp đổ” cho nên “thèm ăn giả gắp cho người” là bản chất của đám VNCH (Vong Nô Chó Hoang) – Đấy là Human Rights Watch ?

Tôi chẳng có thời gian để mà viết về mấy cái con cờ.. hó này nên sưu tầm những bài viết của các bạn yêu nước trên mạng đã viết về chúng, cái giống mà trong thế giới văn minh ngày nay họ vẫn chưa biết đặt tên cho chúng là giống gì?


Nổ – “tự sướng” của cờ vàng CCCĐ

Không ngạc nhiên gì báo chí của bọn cờ vàng CCCĐ ở hải ngoại chỉ là một phương tiện tuyên truyền chống Việt Nam. Mà đã tuyên truyền thì theo quan điểm của trùm phát xít Đức quốc xã Goebbels là phải dùng những xảo thuật như ngụy biện, nhồi sọ, và nói láo. Nói láo càng trơ trẽn càng tốt. Nói trắng thành đen (và ngược lại), càng khó tin càng tốt. Đó là “triết lí” nên tảng cho tuyên truyền của báo chí chống cộng ở hải ngoại.

Nói láo đã trở thành một đặc tính ăn sâu vào xương cốt trong giới báo chí cờ vàng CCCĐ. Trung thành với quan điểm “Đổi trắng thành đen” của họ, bọn bồi bút cờ vàng không hề tỏ ra ngượng ngùng khi bịa chuyện. Chúng ta đã thấy nhiều trường hợp, chẳng hạn như chúng không thấy xấu hổ khi nói một cách “vô tư” rằng: Việt Nam bán đất, bán biển cho Trung Quốc. Bọn cờ vàng CCCĐ không thấy mình ngu xuẩn khi nói rằng để Trung Quốc đánh chiếm Việt Nam xong chúng sẽ đánh Trung Quốc sau ??. Thật là một lũ người điên loạn về đầu óc mới nghĩ ra những điều quái đản như vậy.

Thông thường nói láo thường mất khôn nên ngay cả giới được gọi là “trí thức” cờ vàng cũng tỏ ra rất đần độn trong lập luận. Bọn trí thức CCCĐ này tổ chức các cuộc được gọi là “Hội thảo” nổ vang trời nào là ”Hội thảo khẩn cấp về tình hình Việt Nam”; “Hội thảo về Trường Sa- Hoàng Sa”; ”Hội thảo về lật đổ chế độ công sản Việt Nam”.”Tuyên cáo về việc Trung Quốc trang chấp biển đông“.v.v và v.v… Văn từ và chữ nghĩa của các ông ”Trí ngủ” này cho thấy các vị là các người rất nghèo nàn về ý tưởng và chữ nghĩa. Mà khi đã nghèo nàn ý tưởng và chữ nghĩa thì đó là hệ quả của sự ngu dốt và bất tài.

Khi người nghe những câu “nói như rồng leo ” của bọn cờ vàng CCCĐ, thật tình ta không hiểu nổi là những lập luận đó lại được phun ra từ những người được gọi là “cờ vàng yêu nước” ?, những ý tưởng cực kỳ hoang tưởng, cực kì ngu xuẩn và vô giáo dục đến như thế, chứ nói gì đến những câu vô cùng thô tục của đám người thất học trong đám cờ vàng CCCĐ. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, có thể không nên ngạc nhiên, và đó cũng là một điều hay. Cái hay là nó cho mọi người thấy tính lưu manh và hành xử côn đồ của cờ vàng chống cộng không chỉ trong các cuộc biểu tình chống phá đất nước Việt Nam mà còn ngay cả trong cái gọi là ”Hội thảo” các ”tuyên cáo” các danh xưng ”hội đoàn“. Một lần nữa chứng minh rằng cờ vàng CCCĐ là một gã lưu manh đần độn.

Những khẩu hiệu dốt nát vô trách nhiệm của cờ vàng CCCĐ

Chúng ta nhận thấy rằng, “quy trình chế tác” ra các loại thông tin của cờ vàng CCCĐ và một số cá nhân hoặc nhóm người được gọi là các “nhà dân chủ” ở trong nước, thực hiện một cách xảo quyệt, mang tính chất dẫn dụ đối tượng đọc tới mục tiêu mà chúng luôn muốn nhắm tới là đòi thay đổi thể chế Việt Nam theo hướng đa nguyên, đa đảng, thay đổi đường lối chính trị, kinh tế, văn hóa… Chúng chuẩn bị “chế tác” công phu và bài bản như vậy, loại thông tin này đã từng khiến không ít những trí thức trong nước (thực chất đó là những kẻ cơ hội) “sám hối” về lòng yêu nước mà tiếp tay cho kẻ thù của đất nước, của dân tộc phá hoại sự đồng tâm nhất trí, trên dưới một lòng vì sự nghiệp xây dựng, phát triển và bảo đất nước.

Cờ vàng CCCĐ lấy tư cách gì mà đòi dân chủ cho Việt Nam ?

Những ngày gần đây, bọn cờ vàng CCCĐ ra sức xuyên tạc quan điểm, chủ trương, chính sách Nhà nước Việt Nam, phủ nhận những thành tựu mà nhân dân Việt Nam đã đạt được, lợi dụng các vấn đề “dân tộc”, “tôn giáo”, “dân chủ”, “tự do báo chí”, những tiêu cực trong xã hội để chống phá, vu cáo Việt Nam vi phạm dân chủ. Ngợi ca, kích thích chủ nghĩa tự do, thực dụng. Những quan điểm “đa nguyên chính trị”, “đa đảng đối lập” cùng với những luận điệu bóp méo sự thật “Việt Nam vi phạm dân chủ”, “mất dân chủ”, vu khống Đảng Cộng sản Việt Nam là “trở lực” cho việc thực hiện dân chủ… Bọn cờ vàng CCCĐ kết hợp với các phần tử được chúng gọi là “phản tỉnh” trong nước liên tiếp tung ra các chiêu bài trong cái gọi là ” chiến dịch diễn biến hoà bình” lại rộ lên như nấm độc sau cơn mưa với những sắc thái mới.

Để tránh né sự thật là Việt Nam đang hoà nhập với trào lưu tiến bộ thế giới, những thành tựu vô cùng to lớn đạt được trong công cuộc đổi mới, “dàn đồng ca” của bọn cờ vàng CCCĐ lại “chuyển gam” tập trung tấu lên bản nhạc chung quanh cái gọi là “những vấn nạn trong nước” với những suy diễn, qui chụp võ đoán khi cho rằng: “người dân bất mãn với chính phủ”; rằng nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đang đàn áp thẳng tay bắt giữ các nhà vận động nhân quyền , bloggers , những người biểu tình… vv..Xuyên tạc vu cáo vốn là bản chất của cố hữu của đám cờ vàng CCCĐ , song điều cần vạch mặt cái “nghệ thuật” phớt lờ những ý kiến đánh giá của các tổ chức quốc tế, các nhà nghiên cứu đang bàn luận về chính những điều họ nêu ra một cách ấu trĩ và ngu muội.

Trong chiến lược “diễn biến hòa bình” chống phá nhà nước Việt Nam bọn cờ vàng CCCĐ thường nhằm vào những phần tử được coi là trí thức trong nước tìm cách lôi kéo, tài trợ, tâng bốc. Đến lượt mình, số trí thức này, tùy theo trình độ mà “chế tác” cho ra lò các loại thông tin vu khống, phóng đại khác, phát tán ra toàn xã hội. Nói tóm lại, những kẻ tự xưng hay được các nhóm chống Việt Nam phong cho cái nhãn hiệu “nhà dân chủ” ở trong nước và hải ngoại chỉ toàn là một phường chạy theo đuôi những thế lực ngoại bang để phản dân hại nước. Họ mang ảo tưởng làm đối lập, nhưng chẳng ai ủng hộ chúng.

Bọn cờ vàng CCCĐ có hiểu rằng: lịch sử nhân loại và ở cấp độ đặc trưng cơ bản, phân biệt giữa con người với phần còn lại của thế giới, nhu cầu về tự do được xem là một thuộc tính của loài người, là một quyền tự nhiên của con người. Không có tự do thì không có khám phá, không có phát minh sáng chế, không có phát triển.v.v… Nhưng ở bình diện cá nhân trong cộng đồng thì nhu cầu về tự do không thể không bị hạn chế vì những lợi ích nhiều mặt của quốc gia, dân tộc, trước hết là ở sự ổn định xã hội – mà thiếu nó thì mọi phát minh, sáng tạo đều trở nên vô nghĩa. Cuộc sống còn chỉ ra rằng, quyền tự do của người này nếu không có những hạn chế nhất định thì có thể xâm hại đến quyền, lợi ích của người khác, trước hết đó là nhân phẩm, danh dự của họ.Vì không hiểu rõ căn nguyên của tự do- dân chủ bọn cờ vàng CCCĐ đã hành động như một lũ vô tri.

Trong khi nhiều người Việt Nam ở hải ngoại có trái tim tâm huyết với đất nước đang góp sức mình vào công cuộc xây dựng và bảo vệ đất nước theo dõi những chuyển biến tình hình chính trị xã hội thế giới và Việt Nam, thì bọn cờ vàng CCCĐ tổ chức hoạt động hành lang gây áp lực để quốc tế lên tiếng ủng hộ những kẻ gây rối an ninh chính trị gây bất ổn trong nước, những kẻ đó đang bị pháp luật Việt Nam trừng trị. Nhưng kết quả như thế nào thì chúng tự khắc biết.

Cờ vàng CCCĐ có hiểu được rằng: mọi hành vi, cho dù xuất phát từ những động cơ rất trong sáng, nhưng vô hình trung tạo ra sự phân tâm hoặc bất ổn xã hội, gây trở ngại cho việc củng cố tiềm lực, triển khai chính sách đối ngoại đa dạng hóa, đa phương hóa đều có thể làm cho sức mạnh dân tộc bị suy yếu, chỉ có lợi cho những người muốn thấy một nước Việt Nam yếu và chia rẽ. Đó là chưa kể một số kẻ mưu toan “đục nước béo cò”, lợi dụng nhiệt huyết của các tầng lớp nhân dân để phục vụ cho những tính toán riêng của họ”.

Vậy là, bọn cờ vàng CCCĐ những kẻ chuyên nghề lu loa, kích động, xuyên tạc , bôi nhọ đã và đang sử dụng mọi “ngón nghề” để phá hoại chính sách đối ngoại và đối nội của Việt Nam, nhưng kết cục chúng đang luẩn quẩn đi vào “ngõ cụt”, hành động của chúng không thể chấp nhận được . Có bao giờ cờ vàng CCCĐ tổ chức một cuộc gọi là “Hội thảo-tổng kết thành quả 37 năm chống cộng sản và tay sai” như các vị gào thét chưa ? kết quả là gì ? một con số không to tướng phải không ? Thật đúng như câu châm ngôn dành cho cờ vàng CCCĐ là: “Nói như rồng leo, làm như mèo mửa” quả không oan chút nào.

Amari Tx : 12-7-2012

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,