RSS

Tag Archives: Nhã Thuyên

CỜ VÀNG CỰC ĐOAN – THEO VOI HÍT BàMÍA

cxn

Đọc thêm nhé: Vạch trần bộ mặt phản động của “Diễn đàn xã hội dân sự”

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


Trần Hưng Đạo trong Hịch Tướng sĩ

“Sông Đằng một dải dài ghê,
Sóng hồng cuồn cuộn tuôn về bể Đông.
Những phường bất nghĩa tiêu vong,
Nghìn thu chỉ có anh hùng lưu danh!”

Việt Nam từ thuở các Vua Hùng dựng nước đến nay đã viết nên bao trang sử vẻ vang dựng nước và giữ nước. Thiên anh hùng ca về giữ nước thật oai hùng, nhưng cũng thấm đẫm bao nhiêu máu và nước mắt. Dân tộc Việt Nam chúng ta hiểu điều đó, và bởi vậy không khi nào chúng ta muốn chiến tranh. Dân tộc chúng ta khát khao hoà bình, và có lẽ không có dân tộc nào muốn có hoà bình lại phải trải qua mất mát, hy sinh to lớn đến như thế! Nhưng chính giữ nước trong hoàn cảnh lịch sử ngàn năm ấy dạy chúng ta biết khoan dung, biết khép quá khứ, hướng tới tương lai, đồng thời cũng cho chúng ta bài học biết cầm vũ khí đánh giặc và thắng giặc, giữ gìn độc lập, tự do cho dân tộc.

Thời nào mà chẳng có “phường bất nghĩa”, “lũ bất trung”, phường “cõng rắn cắn gà nhà” “theo voi hít bã mía”. thời nào chẳng có kẻ “trung thần” ! Và lịch sử đã chứng minh, ai sẽ được “lưu danh” và kẻ nào sẽ bị “tiêu vong” điều đó đã rõ trong sử sách. Cờ vàng chống cộng cực đoan cũng đã đi vào lịch sử của dân tộc việt bằng con đường lưu danh một cách ô nhục nhất, nó đã trượt dài trên con đường ôm chân ngoại bang, “rước voi về dày mả tổ”, cờ vàng cực đoan là “đỉnh cao” nhất trong mọi thời đại của dân tộc Việt về sự phản phúc.

Sau mấy chục năm vác cờ, “chuyển lửa” về tổ quốc cờ vàng CCCĐ nhận thấy những phương pháp đó không mang lại mảy may kết quả nào, chỉ chuốc lấy sự phản ứng của dư luận nhân dân trong nước và người Việt ở hải ngoại. Dựa hơi BU (Mỹ), được sự chỉ bảo tận tình của các tổ chức không có thiện cảm đối với đất nước VN phương hướng chống phá đất nước cũng “uyển chuyển” cho phù hợp với trào lưu quốc tế, cờ vàng cũng “đầu tư” suy nghĩ tìm cách phát huy tối đa dã tâm bán nước đã ăn sâu vào não bộ nô lệ của cờ vàng.

Tư duy của cờ vàng CCCĐ.

Cờ vàng CCCĐ sống được cho đến ngày hôm nay là nhờ luồng “sinh khí” lúc nào cũng được “hâm nóng” và “sao chế” các sự kiện xảy ra ở trong nước, thiếu cái chiêu này thì chắc chắn cờ vàng sẽ lăn đùng ra chết giống như kẻ bị trúng gió độc vậy. Cũng bám vào những sự kiện và vấn đề thời sự trong nước, tập trung đào bới, cắt xén, chế biến làm sao cho “bốc mùi” chống cộng.

Thời gian qua, trên nhiều trang mạng và đài phát thanh của hải ngoại đã xuất hiện những bài viết, những cuộc phỏng vấn, “bình loạn” công kích, xuyên tạc, bóp méo, bôi đen… sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của dân tộc VN, cờ vàng CCCĐ dựng chuyện bêu xấu nhằm làm mất uy tín của những người đang nắm giữ vận mệnh quốc gia, phủ nhận những thành tựu mà toàn dân tộc Việt Nam vươn lên từ hoang tàn của cuộc chiến tàn khốc nhất trong lịch sử dân tộc.

Trong cuộc chiến trước năm 1975, đòn “mã hồi thương” về chiến tranh chính trị đã làm cho cờ vàng ngấm đòn , bắt chước những người cộng sản cờ vàng cũng “tập trung” xoi mói vào cái gọi là “tử huyệt” của cộng sản. Rất dễ dàng nhận thấy chiêu thức mà cờ vành đưa ra là việc tuyên truyền, kích động của các thế lực thù địch và cơ hội chính trị vẫn nhằm phủ nhận vai trò lãnh đạo của chính phủ Việt Nam đối với công cuộc xây dựng, bảo vệ Tổ quốc. Lợi dụng các vấn đề liên quan đến Biển Đông và chủ quyền lãnh thổ của Việt Nam để bôi nhọ, hạ uy tín, kích động, chia rẽ mối quan hệ giữa nhà nước với dân, công kích chính sách đối ngoại của VN, đặc biệt những vấn đề liên quan đến quan hệ Việt Nam – Trung Quốc…

Cờ vàng CCCĐ có hiểu được rằng dân tộc Việt trải qua biết bao nhiêu cuộc chiến bảo vệ cương thổ quốc gia mà vũ khí bách chiến, bách thắng là gì không ? Xin thưa cho các vị được rõ đó là sự đoàn kết, điều thật dản dị mà các nền đệ nhất, đệ nhị cộng hoà không một chút hơi hướng gì trong những người lãnh đạo quốc gia của cờ vàng có được. Cờ vàng CCCĐ có hiểu được lịch sử cha ông không ? chắc sẽ không hiểu rõ được tại sao quân dân đời Trần có thể ba lần đánh tan những đạo quân xâm lược hung bạo, muốn lấy thịt đè người, nếu không hiểu được cội nguồn của thắng lợi kỳ diệu là tinh thần dân tộc được khởi động và dâng cao để do đó mà “vua tôi đồng tâm, anh em hòa mục, cả nước góp sức”.

Cờ vàng dùng thủ đoạn xuyên tạc sự thật, bóp méo, bôi đen nhằm mục đích lôi kéo, kích động những phần tử cực đoan, bất mãn, những người nhẹ dạ, cả tin… nghi ngờ vào đường lối, chủ trương, chính sách của Nhà nước Việt Nam, chiêu này cũng chẳng mới mẻ gì. Tuy nhiên, trong khoảng thời gian này, sự tuyên truyền của họ diễn ra theo hệ thống từ trước, tạo nên một “chiến dịch” kích động, lôi kéo với mức độ ngày càng rầm rộ hơn.

Nếu nhìn suốt những bước thăng trầm của lịch sử đất nước ta luôn nằm trong vị thế địa lý – chính trị “trứng chọi đá” thì khối đại đoàn kết dân tộc là sự đúc kết giữ nước của ông cha ta. Kể từ thời Khúc Hạo (năm 907-917) với cương lĩnh dựng nước “Chính sự cốt chuộng khoan dung, giản dị, nhân dân đều được yên vui”. Trải qua các chặng đường giữ nước “từ Đinh, Lê, Lý,Trần gây nền độc lập; cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên hùng cứ một phương”, thời nào cũng có những kẻ phản dân tộc, tìm mọi cách gây rối đến nền anh ninh xã tắc, họ không tiếp thu những tinh hoa về lòng yêu nước mà ngược lại là sự vọng ngoại ôm chân ngoại bang, bản chất cờ vàng là như vậy.

Ở trong nước, một số kẻ cơ hội chính trị lợi dụng biến động quốc tế cũng mưu toan lợi dụng vấn đề tranh chấp Biển Đông để dùng kế “Nhất tiễn song điêu” – vừa chia rẽ, phá hoại quan hệ Việt Nam – Trung Quốc, vừa thực hiện chiến lược xóa bỏ chế độ chính trị, xóa bỏ Nhà nước CHXHCN Việt Nam do Đảng CS lãnh đạo.
Có những tên giặc lộng ngôn kêu gọi phải “đồng hành quân sự với Hoa Kỳ”, xem đây là “mệnh lệnh của thời đại”. “Táo tợn” hơn, họ còn đưa ra “ý tưởng” Đánh đổi Chế độ xã hội XHCN do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo lấy sự cam kết của của một số cường quốc phương Tây, làm đối trọng với Trung Quốc ??. Hỡi ơi ! những kẻ dốt nát về chính trị, hoang tưởng về đầu óc mới nghĩ như vậy ,thử hỏi cờ vàng vậy tại sao Hoa Kỳ phải bỏ Việt Nam để lại di chứng cuộc chiến cho đến tận ngày hôm nay ? Cờ vàng CCCĐ sau 37 năm vẫn hận BU, thế vì lẽ gì mà đã quên béng mất điều đó vậy ?

Hội nghị Diên Hồng

Ta hãy nghe cờ vàng lập luận như sau: Việt Nam là một quốc gia nhỏ yếu, để có đủ khả năng chống lại sự xâm lược của Bắc Kinh, phải liên minh với một số nước lớn có tiềm lực về chính trị, quân sự, kinh tế đủ mạnh bằng cách có được “một cam kết chặt chẽ, trung thành với nhiều đồng minh song hoặc đa phương, vốn là cường quốc phát triển, văn minh và có tiềm lực như Mỹ, Nhật Bản, Đức, Anh và nhiều nước khác làm đối trọng”. Muốn vậy Việt Nam phải “chớp thời cơ, thực hiện cải cách chính trị, thay đổi thể chế, chuyển đổi tư tưởng… thì mới hy vọng tranh thủ được sự hậu thuẫn vững mạnh của phần còn lại của thế giới… nhằm thoát khỏi sự độc tài, sự hung hãn, lấy thịt đè người của láng giềng Trung Quốc”…?? .

Nghe đến đây thì chúng ta cũng hiểu được bản chất vong bản, ỉ lại và trốn tránh trách nhiệm mà nó hằn sâu vào tâm thức của các anh cờ vàng CCCĐ này, từ hai nền cộng hoà nó đã làm thối rữa lòng tự trọng và nhân cách của họ, có đời nào mà BU lại vì Việt Nam nã đạn vào Trung Quốc không ? Có bao giờ vì Việt Nam mà BU bỏ tất tật quyền lợi kinh tế sống còn của một cường quốc mà càng ngày càng gắn kết sống còn với nhau không ?? Xin thưa với các vị là không bao giờ. Về lịch sử cờ vàng cố tình lờ đi một điều rằng: sau mỗi chiến thắng quân xâm lược phương bắc thì cũng ngay lập tức các vị vua đất Việt phải nghĩ ngay đến việc cầu hoà, cống nạp, xin sắc phong không ? Vì sao vậy ? Cờ vàng có hiểu không ? Đó là kế sách cương nhu mà tổ tiên sử dụng nhuần nhuyễn để tránh cảnh binh đao kéo dài làm hoang tàn đất nước, để hồi phục sức dân.

Cờ vàng có biết mới ngày hôm qua (21/5/2012) Trung Quốc cảnh báo Philippin lôi kéo Mỹ vào việc tranh chấp về bãi đá cạn (Hoàng Nham) – Scarborough. Tình hình nóng hổi từng ngày ở khu vực này. Hãy nghe BU nói với đồng minh này: Mỹ chỉ cung cấp cho Philippin một số vũ khí thôi, chứ không can thiệp nếu có đụng độ xảy ra. Nghe rõ chưa các “ngài” cờ vàng. Trong khi đó Manila là đồng minh đó nghe .Nghe cờ vàng nói “đồng hành” với BU sao mà dễ thế, các nhà lãnh đạo VN đâu đến nỗi không tiên liệu được chuyện gì xảy ra nếu liên kết với BU chống lại Trung Quốc, chỉ có đầu óc nô lệ của cờ vàng là chọn con đường huỷ diệt dân tộc đó.

Giữ chủ quyền quốc gia mà nhờ người khác hy sinh giùm cho mình khi có ngoại xâm thật là điều ngược đời, các vị cờ vàng CCCĐ hãy nghe chuyện trong cuộc khánh chiến chống Mỹ cứu nước, trong hoàn cảnh khó khăn nhất người “anh em” phương bắc đã đề nghị Chủ Tịch Hồ Chí Minh là hãy để cho họ đưa quân vào tham chiến cùng với bộ đội Việt Nam, nghe có sướng không ? nếu là người lãnh đạo của cờ vàng chắc một điều là các vị sẽ rú lên vì vui mừng, “hồ hởi” chào đón đội quân đó vì có kẻ chết thay cho mình, Ok- là giải pháp tối thượng phải không ?.

Cờ vàng chống cộng hãy nghe Chủ tịch Hồ chí Minh nói về vấn đề này “chúng ta có thể nợ cái gì rồi cũng có thể trả được chứ nợ máu thì không bao giờ trả được “, sự sáng suốt đó cho ta thấm thía được rằng nếu để cho “ông kẹ” tham lam ấy vào nhà thì làm sao mời ổng về khi mà dân tộc ta đang nợ cả tiền lẫn máu ? Cờ vàng có biết rằng chính các vị cũng đang là con nợ khủng khiếp đối với nhân dân Mỹ không ? Tiền và máu của 58 ngàn binh sĩ để xây dựng và bảo vệ cái VNCH của các vị đấy. Bây giờ các vị chỉ có cái mạng trành, ăn bám và phá rối đất nước mà cờ vàng đang là con nợ khủng khiếp, hay là hát bài “cùi không sợ lở”. Tầm chiến lược của các nhà lãnh đạo VNCH chỉ là nhằm vào cái túi của BU có bao nhiêu tiền rồi lên kế sách móc túi, thế thôi, chấm hết.

Cái cớ để cờ vàng CCCĐ bám vào “khai thác” nhiều nhất để thực hiện mưu đồ đen tối ”đục nước béo cò” đó là vấn đề Biển Đông và việc bảo vệ độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ. Chúng ta hãy nghe dàn hợp xướng của những kẻ khoác tấm áo “yêu nước” nói gì ? Họ rêu rao rằng, Đảng, Nhà nước, Chính phủ và Quân đội nhân dân Việt Nam “nhu nhược” trước các hành động gây hấn trên Biển Đông của Trung Quốc và kêu rú ầm lên “Tổ quốc lâm nguy”, kêu gọi, kích động người dân “Dậy mà đi”, xuống đường biểu tình quy mô lớn… Thậm chí một số cái loa của tổ chức phản động khủng bố Việt Tân còn coi đây là thời cơ “ngàn năm có một” để xuống đường đấu tranh lật đổ chế độ !!.

Ôi! nghe đến đây sao mà cảm động về lòng “yêu nước” khí thế “hừng hực” của cờ vàng đến thế, Họ còn lớn tiếng kêu gọi nhà cầm quyền Việt Nam mở “hội nghị diên hồng”! điều này chỉ lừa gạt được một số người mà nhận thức về chính trị còn non kém, chưa nhìn rõ tâm địa ôm chân ngoại bang, “theo voi hít bã mía”, “rước voi về dày mả tổ” là bản chất của cờ vàng CCCĐ. các vị cờ vàng CCCĐ hãy nhìn vào lịch sử của của dân tộc Việt Nam trong thời gian gần nhất mà đảng CSVN lãnh đạo toàn dân đã làm nên lịch sử chói ngời chủ nghĩa anh hùng của dân tộc Việt. Và kết quả là gì ? các vị đương nhiên tự trả lời. Có muốn giở trò lấp liếm cũng không được.

Có dân tộc nào vừa thoát khỏi tay phát xít Nhật lại lọt vào tay thực dân Pháp để phải làm cuộc trường kỳ kháng chiến 9 năm mới có hoà bình trên một nửa nước như Việt Nam không?! Tưởng rằng, chiến thắng Điện Biên Phủ lừng lẫy địa cầu góp phần chấm dứt chủ nghĩa thực dân cũ sẽ đến ngày Tổng tuyển cử Bắc Nam thống nhất, Việt Nam hoà bình, độc lập tự do, nhưng chủ nghĩa thực dân mới của Mỹ lại làm cho nhân dân Việt Nam phải trải qua một cuộc chiến tranh dài nhất, ác liệt nhất thế kỷ XX. nên tính huỷ diệt bởi vũ khí hiện đại của hai phe đã đẩy chiến tranh tàn khốc không kém chiến tranh thế giới lần thứ hai. Vậy thì Đảng , chính phủ , quân đội VN trong quá khứ có hèn nhát như các vị cờ vàng không ? Có tháo chạy bỏ mặc dân chúng hoảng loạn trên bom dưới đạn không ? Chính phủ cầm quyền ở Việt Nam có được lòng dân không ? nếu không có tại sao có kết quả chói lọi đó ? Cờ vàng CCCĐ có hiểu rằng lòng dân là động lực tiên quyết để làm nên sự thần kỳ đó.

Cờ vàng CCCĐ có biết trong lịch sử thời đoạn lịch sử thời vua Lê, chúa Trịnh báo hiệu sự khủng hoảng trầm trọng của chế độ phong kiến. Việt Nam Sử lược chép về thời Lê Chiêu Thống như sau : “Người bấy giờ bàn riêng với nhau rằng: “Nước Nam ta từ khi có đế vương đến giờ, không thấy vua nào hèn hạ đến thế. Tiếng là làm vua mà phải theo niên hiệu vua Tàu, việc gì cũng phải bẩm đến quan Tổng đốc, thế thì có khác gì là đã nội thuộc rồi không?”.

Đã vậy thì những “thần dân” của vua đã biết cách hưởng ứng lời kêu gọi của người anh hùng áo vải Nguyễn Huệ đứng lên đánh giặc cứu nước là điều dễ hiểu. Sử chép: Ngày 29 tháng 11 năm Mậu Thân (26 tháng 12 năm 1788), dừng chân ở Nghệ An hơn 10 ngày để tuyển quân và củng cố lực lượng, nâng quân số lên tới 10 vạn ! Thử hỏi không có sức dân ấy, không có lòng dân theo về, thì làm sao có được chiến thắng thần tốc ấy!

Xung quanh vấn đề giải quyết tranh chấp trên Biển Đông và cuộc đấu tranh bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam, cờ vàng CCCĐ phải hiểu được rằng lập trường, quan điểm và chủ trương của Đảng và Nhà nước Việt Nam đã rõ ràng, thế nhưng Họ lại xem đây là cơ hội để kiếm chác, hòng “đục nước, béo cò”, theo đuổi những toan tính chính trị. Cờ vàng CCCĐ trắng trợn vu cáo: “Cộng sản Việt Nam” chủ trương giải quyết tranh chấp Biển Đông “trên bàn đàm phán” là “một vụ dàn dựng của cả Bắc Kinh lẫn Hà Nội trong việc giúp cho Trung Quốc từng bước thôn tính Việt Nam”; rằng “Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam chỉ lên tiếng phản đối đơn giản, lấy lệ”, “không dám đối đầu với Bắc Kinh để bảo vệ đất nước”, “thông đồng với kẻ cướp” v.v…Thật nực cười vào cái suy nghĩ quái gỡ này, các vị cờ vàng CCCĐ hãy nghe tiếp tiền nhân đã nói :

Nếu “trông thấy quốc sỉ mà không biết thẹn, thân làm tướng phải hầu giặc, mà không biết tức, tai nghe nhạc để hiến ngụy sứ, mà không biết căm” thì làm sao người người đủ dũng khí khắc trên cánh tay hai chữ “Sát Thát”? Trên cánh tay khắc hai chữ đó vì trong đầu đã hằn sâu một sự thật lịch sử: “Bởi giặc Nguyên cùng ta, là kẻ thù không đội trời chung”. Nếu “cứ điềm nhiên không nghĩ đến việc báo thù… khác nào như quay ngọn giáo mà đi theo kẻ địch, giơ tay không mà chịu thua quân giặc”.
Thiên tài quân sự của vị Quốc công Tiết chế thống lĩnh toàn quân có ý nghĩa cực kỳ lớn lao, song thiên tài ấy chỉ có thể phát huy khi dưới trướng của Ngài là những “tướng sĩ một lòng phụ tử”. Nói về họ, những danh tướng như Trần Nhật Duật, Phạm Ngũ Lão… thì đã quá rõ, lịch sử còn đặc biệt nhắc lại lời Hưng Đạo nói về các gia thần dũng mãnh và trung thành của mình như Yết Kiêu, Dã Tượng : “chim hồng hộc muốn bay cao.

Cờ vàng CCCĐ có biết được vai trò của Đảng CSVN trong hai cuộc chiến tranh dành độc lập cho dân tộc không ? Họ đã làm rất tốt công việc của họ trong vai trò lãnh đạo , chưa có một đảng phái nào khác trong lịch sử VN làm tốt hơn , ngày nay và có thể vài chục năm nữa cũng không có một đảng nào khác làm tốt hơn họ , có đúng vậy không các “ngài” cờ vàng ? , cái đảng “phở bò” khủng bố Việt Tân chỉ có một việc cỏn con là tập hợp sự ủng hộ của một nhúm người cực đoan ở Bolsa mà bao năm nay làm không xong vậy mà đòi lớn tiếng thay thế Đảng CSVN ư ? thật là một lũ ngông cuồng và dốt nát.

Cơ sở của mọi cam kết với bất cứ quốc gia nào, dù là nước lớn hay nước nhỏ, dù đó là chế độ chính trị là gì… rút cuộc đều vì lợi ích của mỗi nước và của các bên. Nói cách khác, bất cứ cam kết quốc tế nào chỉ có thể dựa trên sự thống nhất về lợi ích của cả hai phía. Không được quên đã có không ít những cuộc “mặc cả, mua bán, đổi chác” giữa các nước lớn “trên lưng” các nước nhỏ. Điều này đã được lịch sử thế giới xác nhận. Và Việt Nam là một trong những nạn nhân đó.

Giả thử làm theo ý của cờ vàng là thay đổi thể chế chính trị để được sự ”ủng hộ”, nếu có sự đánh đổi đó thì điều gì sẽ diễn ra và ai là người được hưởng lợi? Cờ vàng sẽ được lợi có phải vậy không ? lúc đó vì quyền lợi giữa các bên sẽ biến cả dân tộc này thành những chiến binh tiên phong chết kẹt giữa hai làn đạn, tổ quốc trở thành bãi chiến trường thử nghiệm vũ khí tàn khốc.

Xưa nay chưa bao giờ có một tinh thần yêu nước nào, chủ nghĩa yêu nước nào lại không mang dấu ấn quan điểm chính trị, cũng như chưa bao giờ có ai thừa nhận mình là người bán nước. Cờ vàng CCCĐ với đầu óc của những kẻ thiểu năng trí tuệ làm sao hiểu được nghệ thuật dựng nước và giữ nước mà Đảng CSVN cùng toàn dân Việt tiếp thu được những tinh hoa của cha ông để lại.

Ta chiến thắng trước tiên bởi ta chính nghĩa. Một dân tộc mà theo đạo lý nhân sinh phải được sống trong hoà bình, độc lập và tự do! Một nước ” vốn xưng nền văn hiến đã lâu, núi sông bờ cõi đã chia”, biên giới, lãnh thổ “rành rành định phận tại sách Trời” đứng lên quyết giữ vững độc lập tự do của mình là điều chính nghĩa không thể chối cãi. Một dân tộc có truyền thống lâu đời với ý chí sắt đá ” thà làm quỷ nước Nam chứ không làm vương đất Bắc”; ” thà hi sinh tất cả chứ nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lê.”; ”Không có gì quý hơn độc lập tự do”! Dân tộc ấy không có sức mạnh nào khuất phục được.

Với những nguyên nhân khách quan và chủ quan như đã nói, nhân dân Việt Nam không tránh được các cuộc chiến tranh xâm lược, nhưng đã biết chiến đấu ngoan cường viết lên trang sử giữ nước vẻ vang của dân tộc. Từ phá Tống, bình Nguyên, kháng Minh, đạp Thanh đến đánh Pháp, đuổi Nhật, chống Mỹ để giải phóng dân tộc, những chiến công hiển hách đó kết lại thành truyền thống bất diệt của dân tộc Việt Nam. Ôn lại truyền thống đó không chỉ nhắc nhở những ai còn mơ màng về bài học lịch sử ngàn năm nước Việt, mà còn để thế hệ Việt Nam hôm nay hiểu rõ kinh nghiệm xương máu của cha ông trong đấu tranh giữ nước.

Houston 5-22-2012
Amari Tx

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Tư 18, 2014 in Antibaquexola

 

Nhãn: , , , , , , , , , , ,

TRÒ HỀ CỘNG HÒA

cxn

Đọc thêm nhé: Đám ma trơi VHRN trên đất Mỹ

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tổ trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để.!


icon

Hoang Huu Phuoc, MIB

Nhận thấy thời Việt Nam Cộng Hòa sụp đổ tính đến 2015 mới có 4 phần 5 của 1 phần 2 thế kỷ kể từ 30-4-1975 mà thiên hạ do lúc bị Mỹ Thiệu hù đã bỏ chạy tán loạn khỏi Việt Nam vất bỏ sạch sành sanh ngay cả các ký ức mang tính chân lý lịch sử khách quan, tôi đành phải trở thành người Việt Nam duy nhất trên chiếc tinh cầu còn nhớ và ghi lại cái chân lý lịch sử khách quan của nào là việc zero đảng thời Việt Nam Cộng Hòa (trong bài Việt Nam Cộng Hòa Có Đa Đảng Không? Mỹ Có Đa Đảng Không? ), nào là việc cái gọi là “Đảng Dân Chủ” của tổng thống Nguyễn Văn Thiệu (trong bài Luận Về Đa Đảng), và nào là việc dấu gạch nối trong tiếng Việt của Việt Nam Cộng Hòa (trong bài Vũ Khí Tối Thượng Của Tiếng Việt Cho Thời Kỹ Thuật Số: Hồi Ức Về Một Sự Thật Ít Còn Người Việt Nam Nào Trên Thế Giới Còn Nhớ Hay Biết Đến). Nay thấy ở nước ngoài có đám dị nhân (mang quốc tịch ngoại nhưng đột biến yêu nước Việt chứ không yêu nước quốc tịch)tuyệt thực trước Tổng Lãnh Sự Quán Việt Nam (vì không đủ tiền mua vé máy bay đến Tòa Đại Sứ Việt Nam ở thủ đô nước họ) để vừa phản đối chính phủ Việt Nam, vừa tỏ tình ủng hộ một gã nào đó tên Cù Huy Hà Vũ được cho là đang tuyệt thực ở Việt Nam (rất có thể trùng tên với gã trong bài viết “Tôi Và Cu Huy Ha Vu” của tôi trên emotino), tôi buộc phải làm người Việt Nam duy nhất trên địa cầu viết thêm bài này về một cái chân lý lịch sử khách quan khác, đó là tuyệt thực của thế giới và của Việt Nam Cộng Hòa.

Cái gọi là tuyệt thực của nhân loại thì mọi người có thể tìm kiếm thông tin đủ đầy trên internet (bằng tiếng Anh, vì đừng bao giờ tin những thông tin bằng tiếng Việt trên Wikipedia nếu chúng có nội dung xúc xiểm Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam), để biết khởi thủy của nó là hành vi của con nợ thực hiện trước nhà chủ nợ thời trung cổ (có thể đã xuất hiện từ 400 đến 750 năm trước Công Nguyên, và luật pháp Ấn Độ cấm vào năm 1861), để biết danh tính của các bậc vĩ nhân thời cận đại (như Mohandas Gandhi) và hiền nhân quân tử nào đã hy sinh qua tuyệt thực (đã tuyệt thực thì phải chết, như Jatin Das, Thomas Ashe, Terence MacSwiney, Joe Murphy, Michael Fitzgerald, hay Bobby Sands), và để biết rằng tất cả những cuộc tuyệt thực lừng danh kim cổ ấy đều để phục vụ cho một mục tiêu cao cả: chống giặc ngoại xâm. Tuyệt thực còn là hành động quyết liệt của tập thể rất đông người bị chà đạp tàn bạo bởi chính sách đàn áp hà khắc phi nhân của Mỹ và Anh mà thế giới sử đã phải ghi nhận. Tương tự như “tự thiêu”, tuyệt thực là hành động chỉ được thể hiện bởi một cá nhân dành cho chính phủ của nước mình, như khi Norman Morrison, công dân Mỹ, đã tự thiêu ngày 02-11-1965 trước văn phòng Bộ Trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ Robert McNamara tại Ngũ Giác Đài để phản đối Chính phủ Mỹ gây chiến ở Việt Nam và có những tội ác tày đình gây ra cho trẻ thơ Việt Nam.

Song, khi vào đến Việt Nam thì tuyệt thực đã được Việt Nam Hóa (vietnamization) nên hễ người Việt Namhoặc người-ngoại-quốc-yêu-nước-Việt-Nam-hơn-yêu-nước-quốc-tịch nào mà tuyệt thực thì tất cả chỉ là nhịn ăn vài buổi (không phải vài ngày, vài tuần, vài tháng) do không ai muốn ghi tên mình tiếp vào danh sách các vị hy sinh, cũng không vì mục đích “chống ngoại xâm”, cũng không có mục đích lạy lục van xin hoặc làm lùm xùm vụ việc nợ nần nhắm khiến chủ nợ đừng áp dụng mức lãi suất “khủng”, và cũng chẳng ở dạng “tập thể rất đông người cùng bị chà đạp tàn bạo bởi chính sách đàn áp hà khắc phi nhân của chính quyền mà thế giới sử đã phải ghi nhận”. Việt Nam không bị thế giới sử ghi nhận lần nào là đã có chà đạp tàn bạo cái bọn người-ngoại-quốc-yêu-nước-Việt-Nam-hơn-yêu-nước-quốc-tịch tuyệt thực chống Việt Nam để ủng hộ một công dân phạm pháp ở Việt Nam. Việt Nam không xâm lăng cái đất nước của cái bọn người-ngoại-quốc-yêu-nước-Việt-Nam-hơn-yêu-nước-quốc-tịch tuyệt thực chống Việt Nam để ủng hộ một công dân phạm pháp ở Việt Nam.Việt Nam không cho cá nhân hay tập thể các cá nhân người-ngoại-quốc-yêu-nước-Việt-Nam-hơn-yêu-nước-quốc-tịch tuyệt thực chống Việt Nam để ủng hộ một công dân phạm pháp ở Việt Nam nào vay tiền với mức ăn lời “khủng” để chúng phải quỳ mè nheo lạy lục trước Tổng Lãnh Sự Quán hay Đại Sứ Quán Việt Nam bên nước chúng. Việt Nam không là chính phủ của cái bọn người-ngoại-quốc-yêu-nước-Việt-Nam-hơn-yêu-nước-quốc-tịch tuyệt thực chống Việt Nam để ủng hộ một công dân phạm pháp ở Việt Nam. Thế nên, nhất thiết cần lột cái mặt nạ “tuyệt thực” của cái bọn người-ngoại-quốc-yêu-nước-Việt-Nam-hơn-yêu-nước-quốc-tịch tuyệt thực chống Việt Nam để ủng hộ một công dân phạm pháp ở Việt Nam.

Do nhỡ là người Việt Nam duy nhất trên hành tinh còn nhớ về các chân lý lịch sử khách quan thời Việt Nam Cộng Hòa, tôi xin nêu thêm một sự thật mà không ai còn nhớ: đó là vào thời VAA tức Hội Việt Mỹ mở trung tâm Anh ngữ (tại nơi ngày nay là trụ sở của Mặt Trân Tổ Quốc Thành Phố Hồ Chí Minh trên đường Mạc Đĩnh Chi, Quận 1) với thư viện Abraham Lincoln cực kỳ phong phú, thì một cơ sở khác cũng được mở ra để cạnh tranh với VAA trong việc dạy tiếng Anh – đó là Hội Liên Trường tức United Schools Association, hoạt động trong khuôn viên Đại Học Sư Phạm Sài Gòn. Do Chị Hai và em trai của tôi là học viên các lớp ban ngày của Hội Việt Mỹ, trong khi tôi đề cao tự học và khinh khỉnh Hội Việt Mỹ xem nó chả ra chi, nên khi thấy Hội Liên Trường mở các lớp đêm năm 1971, tôi mới ghi danh học, viện lý do đi bộ từ nhà ở Nguyễn Thiện Thuật (Quận 3) qua Đại Học Sư Phạm gần hơn. Cô giáo dạy luyện nói tiếng Anh cho lớp tôi là Lý Kim Hà. Cô Lý Kim Hà dáng người thấp, đầy đặn, rất xinh đẹp, sang trọng và quý phái. Cô là em của dân biểu Lý Quý Chung, người thuộc nhóm “dân biểu đối lập” chuyên chống đối Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu. Chồng của Cô là kỹ sư dầu khí làm việc tại giàn khoan Trái Dừa Số 9 (Coconut Number Nine) của Mỹ ngoài khơi Vũng Tàu. Là học sinh ngoan giỏi, tôi luôn làm trưởng lớp và được các thầy cô có đức hạnh yêu thương, nên Cô Lý Kim Hà không là ngoại lệ. Cô thường bảo tôi đến nhà Cô chơi ngày Chủ Nhật. Nhà Cô trong một hẻm rộng trên đường Nguyễn Trãi, Quận 5. Cô có giới thiệu một cô em gái của Cô nhỏ hơn tôi hai tuổi, nhưng tôi đã không thân với cô bé sau khi biết cô bé không chịu ăn các món nào có cá. Có lần tôi đến, Cô Lý Kim Hà đang làm bếp, cười dí dỏm má lúm đồng tiền nói rằng hôm đó Cô rất mệt vì phải nấu nhiều cơm làm nhiều bánh vì ông anh quý hóa của Cô tức Dân biểu Lý Quý Chung hôm ấy … tuyệt thực chống chính phủ Nguyễn Văn Thiệu, mà mỗi lần ông anh tuyệt thực thì cô em lại phải nấu ăn nhiều hơn để ban đêm cho người đem ra hiện trườngcho ông anh cùng đồng sự đánh chén tẩm bổ no say để có sức mà ngày mai…tuyệt thực tiếp. Tuyệt thực do đó đã bị các dân biểu Việt Nam Cộng Hòa biến thành ăn cơm trên mức thịnh soạn vào giờ ngủ. Thực tế đời sống cho thấy người ta luôn ăn dữ dội như hạm sau khi nhịn đói vài giờ đồng hồ. (Sau này, khi tôi đã là giảng viên Anh Văn trường Cao Đẳng Sư Phạm Thành phố Hồ Chí Minh, tôi có mời Cô Lý Kim Hà đến dự lễ cưới của tôi với một cô giáo đồng nghiệp năm 1987. Đến giờ Cô Lý Kim Hà cũng không biết rằng Cô luôn là người phụ nữ đẹp nhất trên đời trong tâm khảm của tôi).

Nói tóm lại, các “chính trị gia” của Việt Nam Cộng Hòa đã bỡn cợt với “tuyệt thực”, tầm thường hóa “tuyệt thực”, hề hóa “tuyệt thực”. Và khi các chính trị gia này cắm đầu cắm cổ chạy thục mạng khỏi Việt Nam, một vài người trong số họ bỏ lại tất tần tật trừ những thứ đã ăn sâu vào từng tế bào của họ: đó là chống cộng điên cuồng vô lý, nói phét vu vạ chửi tục, và trò tuyệt thực cớt nhả. Đó là lý do có một vài người nước ngoàinghe đâu đã “tuyệt thực” vì một gã ở Việt Nam.

Họ là người nước ngoài vì không có quốc tịch Việt Nam.

Họ là người nước ngoài vì không hiểu ý nghĩa của từ “tuyệt thực” trong tiếng Việt Nam, vì “tuyệt thực” là “dứt khoát bỏ ăn uống” chứ không phải là “nhịn ăn vài giờ” hoặc “sẽ ăn thật nhiều thứ đại bổ lúc không ai nhìn thấy”.

Họ là người nước ngoài vì không hiểu cách sử dụng “tuyệt thực”, vì họ chỉ nên “tuyệt thực” khi quyền lợi trực tiếp của bản thân họ bị xâm hại.

Họ là người nước ngoài vì không hiểu cách sử dụng “tuyệt thực”, vì họ chỉ nên “tuyệt thực” khi họ muốnchống chính phủ của họ vì đã xâm hại đến quyền lợi cá nhân của họ, chứ hoàn toàn vô duyên vô lý vô đạo và vô học khi “tuyệt thực” để chống chính phủ nước khác (tức Việt Nam).

Họ là người nước ngoài nên không hiểu cách sử dụng “tuyệt thực”, vì không hề được gọi là “tuyệt thực” nếu đó là do kẻ tâm thần tiến hành khi đòi cưới con gái nhà lành của ai đó mà bị đuổi xua, hoặc của kẻ chưa trưởng thành (mà tiếng Anh hàn lâm nhục mạ nặng nề gọi là “unfinished” còn tiếng Anh phổ thông phổ biến phổ quát gọi là “immature”) nhõng nhẽo vòi vĩnh xin xỏ gì đó mà không được với mẹ cha (hoặc với cơ quan nơi mình đang làm việc hay bị quản chế).

Hỡi người dân nước Việt có quan tâm đến ngữ nguyên học và từ nguyên học, xin đừng để bọn ngoại nhân làm trò hề với từ ngữ “tuyệt thực” của tiếng Việt của chúng ta. Khi hay tin có kẻ nước ngoài (tất nhiên là kẻ nước ngoài gốc Việt) tuyệt thực chống Việt Nam, xin hãy nghĩ ngay đến việc bọn chúng có thể là con nợ của Việt Nam, bản thân bọn chúng đã bị Việt Nam chà đạp dưới chân như rác, hoặc bản thân chúng bị tâm thầnhay chưa trưởng thành.

Hỡi người dân nước Việt công chính, hãy luôn nhớ rằng tất cả và bất kỳ kẻ nào ở hải ngoại thuộc bất kỳ quốc gia nào nói hay viết gì xúc phạm đến Việt Nam đều là bọn thất học vô lại. (Là người dân nước Việt công chính, bạn đều biết nội dung luật pháp Việt Nam, các cơ chế phản ảnh ý nguyện người dân, luôn đặt sự an nguy của tổ quốc là trên hết, và luôn biết rằng kẻ thù của dân tộc Việt Nam là tập thể cộng sinh của bọn bá quyền Trung Quốc với bọn nào ở hải ngoại luôn nheo nhéo chống phá Việt Nam). Trên thế gian này chỉ đang tồn tại duy chỉ nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Bất kỳ người nước ngoài nào “tuyệt thực” (hay “tự thiêu”) trước cơ quan chính phủ của họ để phản đối chính phủ của họ gây hại cho Việt Nam thì đó là những vị hiền nhân quân tử. Còn bọn tiến hành “tuyệt thực” (không dám “tự thiêu”) trước các cơ quan ngoại giao của Việt Nam ở hải ngoại để chống chính phủ Việt Nam thì đích thị là bọn thất phu thất học vô lý vô hạnh vô duyên vô đạo vô tổ quốc (vô tổ quốc vì quốc tịch Mỹ mà không lo phụng sự nước Mỹ mà chỉ lo vu vạ Việt Nam vi phạm nhân quyền và chỉ lo kiếm danh sách bọn vi phạm pháp luật Việt Nam bị xộ khám ở Việt Nam để tôn vinh làm anh hùng, làm “tù nhân lương tâm”, rồi ngồi trên thùng bánh mì kẹp thịt xúc-xích giăm-bông với vài lon Diet Coke trước cơ quan ngoại giao Việt Nam để tiến hành cái chuyện “tuyệt thực” ruồi bu).

Mọi thắc mắc về ngữ nguyên, từ nguyên, và sự thật về những vấn đề lịch sử Việt Nam Cộng Hòa chẳng mấy ai biết đến hay còn nhớ, xin gởi thư qua bưu điện về địa chỉ: Hoàng Hữu Phước, Đoàn ĐBQH TP HCM, 2bis Lê Duẩn, Quận 1, Tp Hồ Chí Minh.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Tư 15, 2014 in Antibaquexola

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , ,

CỜ VÀNG VÀ QUẦN TÀ LỎN

cxn

Đọc thêm nhé: “QUỐC HẬN” – LÀM SAO CHO BU HIỂU

Không ai có thể đếm hết được những đầu bếp chuyên chế biến thức ăn cho cờ vàng, nhưng thợ giỏi thì không nhiều, cùng món “rận chó hay là món chiên ghẻ” nhưng mỗi anh chế biến một kiểu, có anh chế biến để hạp khẩu vị con chiên, có anh thêm nếm cho nó hạp cái vị cay cú cờ vàng và thế là đủ để ăn khách, cũng những món này nhưng có anh bị tố trác, xào nấu nhạt nhẽo lại quá hưng phấn thêm nếm quá tay bởi vậy cứ thối um cả lên, mà ngay cả cờ vàng cực đoan thứ thiệt cũng không thể ngửi nổi và rồi cuối cùng thì quay ra cắn nhau – Vui đáo để!


Có vẻ như quần tà lỏn và cờ vàng là hai vật không có gì liên quan đến nhau. Thế nhưng đối với các anh cờ vàng cực đoan hùng hổ chống cộng trường kỳ nó lại là những vật lên quan rất mật thiết. Nhưng ta phải nghe họ tâm sự thì mới biết nó liên quan ra làm sao.

Mọi người trong chúng ta, ai đã qua tuổi học trò, cũng từng biết tới nhà văn Thanh Tịnh với bài văn giáo khoa nổi tiếng: “Ngày tựu trường”. Đọc bài này mỗi người đều có cảm xúc khác nhau, vì ai cũng có ký ức riêng về ngày tựu trường của mình. Và ai trong chúng ta có lẽ cũng đã hơn một lần từng đọc thơ của Thế Lữ có tác phẩm “Hổ nhớ rừng” nổi tiếng, diễn tả tâm sự một con hổ bị cầm tù.

Có lẽ ảnh hưởng bởi cách hành văn của Thanh Tịnh, có lẽ trong một phút ngẫu hứng cảm thấy ta như hổ nhớ rừng, với cảm xúc rất riêng, một anh cờ vàng đã ôn lại ký ức của mình bằng bài viết mang hơi hám của Thanh Tịnh và Thế Lữ như sau:

Hằng năm, cứ vào đầu hè, phượng ngoài đường nở nhiều và trên cao có những đám mây bàng bạc, lòng ta lại trào dâng ký ức đắng cay của cái ngày phải tháo chạy tuột quần.

to-lich-30-4-1975

Ta không thể nào quên được cái cảm giác run sợ ấy xuất hiện trong ta làm cái quần ta ướt sũng, cái hiện tượng này chỉ xảy ra khi ta còn được mẹ ẵm trên tay.

Ký ức này ta chưa một lần ghi lên giấy vì hồi ấy ta không dám ghi, và ngày nay ta không nhớ hết.

Nhưng mỗi độ hè về lại gợi cho ta nỗi niềm không tả xiết, nó cắn xé lòng ta, nó trào dâng niềm căm hận và nó bắt ta phải bật thành lời.

Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy hoang mang và lo sợ, tiếng súng cộng quân nổ khắp nơi, lòng ta nôn nao kinh hãi khiến ta đi đến quyết định phải tuột quần, quyết định lịch sử của đời mình.

image001

Tuột quần là vứt bỏ quân phục, là đào ngũ, là hèn, là nhục, thế nhưng điều đó có sá chi, có gì quan trọng cho bằng bảo toàn mấy chục kí lô thịt mà bố mẹ ta dầy công tạo dựng nuôi dưỡng mấy chục năm qua.

Tuột quần để Việt cộng chẳng nhận ra ta, chẳng biết ai là dân là lính, thật may cho ta vẫn còn tà lỏn trên người. Thế nên ta vẫn giữ hoài quần tà lỏn, nếu không có nó ta chẳng khác đười ươi.

Đi trong cái nóng mùa hè oi ả nhưng ta vẫn toát mồ hôi, Ta lạnh run lên vì khiếp sợ. Cộng quân truy đuổi phía sau còn phía trước ta là đoàn quân tan rã đang cướp bóc mọi thứ trên đường tháo chạy. Ta lo sợ VC một phần nhưng cũng lo sợ không kém , rằng cái tà lỏn cỏn con trên người ta chẳng biết có bảo toàn được hay không, ai biết được trên đường tháo chạy có những rủi ro gì.

Con đường quốc lộ thênh thang giờ đây nhỏ hẹp vì quân phục quân trang vứt ngổn ngang đầy đường. Con đường này ta đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên ta thấy lạ. Cảnh vật xung quanh ta thay đổi quá, chính vì chính lòng ta đang có sự thay đổi lớn : Hôm nay ta tháo chạy tuột quần.

1Sài gòn mênh mông, ta lạc lõng, tìm hoài mà chẳng thấy chốn dung thân.
Bạn bè chiến hữu đâu chẳng thấy, chắc chẳng hơn ta: cũng tồng ngồng.

Địa chỉ cuối cùng chiến hữu ta hội ngộ là trại cải tạo. Ngày ba bữa cơm hẩm trộn bo bo đêm nằm co ro mà gãi háng.

Ký ức năm xưa tràn về ngao ngán, tiếc những tháng ngày ăn cơm Mỹ nhởn nhơ vui.

Thế nên ta:

Gặm một nỗi căm hờn quân cộng sản,
Ta nằm dài trông ngày tháng dần qua.
Khinh lũ cộng kia ngạo mạn ngẩn ngơ,
Giương mắt bé coi khinh cường quốc Mỹ.
Nay sa cơ bị nhục nhằn tù hãm,
Thôi hết rồi những năm tháng ăn chơi.
Nay ngang hàng với bọn lính dở hơi,
Phải tuân lệnh cúi đầu mà cuốc đất.

Ôi nhục nhã biết bao nhiêu, đội quân hùng mạnh.
Bỗng chốc tự tan hàng chứ có phải cộng sản thắng ta đâu.
Ta kiểm soát bầu trời vùng biển,
Một con chuột chạy qua ta đều phát hiện,
Nhưng ai ngờ cộng sản bỏ túi được cả xe tăng.

Chúng mang vào thả khắp tây nguyên,
Chúng bỏ túi được cả pháo binh, xe vận tải.
Nửa triệu quân BU còn phải cuốn cờ tháo chạy,
Thì sá gì ta: ô hợp đám quân tàn.
Nhờ chúa hiển linh trừng phạt bọn vô thần,
Nên bọn cộng kia phải cúi đầu run sợ,
Chúng phải thả ta về vì chúa chở che ta.
Để ta tươi cười vui hát khúc hát ô ,
Và đoàn tụ Bu ta nơi đất Mỹ.
Nay ta hưởng eo phe nhưng vẫn có đủ cà phê, chơi đĩ,
Vẫn còn gân còn đủ sức biểu tình.
Tuy không còn những tháng ngày hoàng kim cũ,
Nhưng đời cũng còn thấy màu xanh.

Nhưng:

CS nó ranh ma,
Ta sang đây mà nó cũng chẳng buông tha,
Nó nằm vùng trong sợi dây thắt lưng, nó nằm vùng trong vai nghệ sĩ,
Nó nằm vùng trong báo chí, nó lấy chậu rửa chân nó đựng lá cờ vàng.
Nhưng dù cho chúng quỷ quyệt ranh ma ta đâu dễ đầu hàng,
Thế là ta phải đấu tranh, phải cởi quần lần nữa.
Ta cởi quần vạch cu đái tràn cửa hàng chúng nó.
Ta cởi quần lấy cứt trét khắp nơi.
Với bọn cộng nô không thể nói bằng lời.
Phải lấy cứt lấy cu làm vũ khí.
Nhưng mấy chục năm qua :

Ta vẫn sống trong tình thương nỗi nhớ,
Thủa tung hoành, hống hách những ngày xưa.
Nên mỗi năm đến độ cuối tháng tư
Là ta lại nhớ lôi ra: quần tà lỏn.
Nhìn nó để nhớ cái tháng tư uất hận
Nhớ cái ngày vãi đái chạy năm xưa.
Mấy chục năm rồi ta vẫn giữ nó bên ta
Bên cạnh nó là lá cờ vàng ba sọc.
Để nhắc lại mối hận xưa, hằng năm ta có ngày quốc hận,
Khuyên cháu con ta phải nhớ mãi đến ngày này.
Ta chưa phục hận được thì con cháu ta thay,
Ta không còn sức thì ngồi gãi háng nhổ râu mà tham mưu cho bọn trẻ.
Cái quần tà lỏn của ta,
Chứng tích lịch sử của những ngày gian khổ,
Ta giữ nó bên mình để nung nấu mối hờn căm.
Mối thù đeo đẳng theo ta đã bao năm,
Mối thù mà các cha cố của ta hằng nhắc nhở.

Lá cờ nhắc cho ta tổ quốc cờ vàng đã mất,
Cái quần tà lỏn nhắc ta niềm ô nhục năm xưa .
Nó sẽ song hành đến khi cuộc đời ta kết thúc.

Và,

Nó vẫn mãi theo ta: tà lỏn – cờ vàng.
Chúa có biết chăng trong những ngày ngao ngán
Con đang theo giấc mộng ngàn to lớn
Để hồn con phảng phất được gần người.
Để chúa ban cho con sự sống đời đời.
Để đòi lại món nợ đã mấy mươi năm: cờ vàng, quần tà lỏn.

Trên đây là tâm sự cờ vàng làm cho chúng ta thấy rõ hơn mối lên quan mật thiết cờ vàng – quần tà lỏn.

Cho nên, cứ đến ngày 30.4 hằng năm là các anh cờ vàng lại ôm nhau mà trách cứ thở than.

Các anh đập đầu tức tối, rên la tiếc nuối, trách móc giận hờn.

Các anh lôi miếng vải vàng ba sọc ra để mân mê khóc hận, để hồi tưởng mà dâng trào căm thù.

Hỡi các anh, hãy cứ ôm nhau mà than thở,

Chó có sủa thêm vài muơi năm nữa thì đoàn lữ hành vẫn tiến bước thênh thang.

Dù cho các anh có tức tối cuồng điên,

Có khóc lóc thở than, thì cũng chẳng ai thèm thương hại.

Cứ vật vã đi, cứ hận đi, cứ thét gào lên để mong có ngày chúa thương giúp các anh phục hận.

Giúp các anh ru giâc mộng cờ vàng.

Xichloviet

 
Bình luận về bài viết này

Posted by trên Tháng Tư 8, 2014 in Antibaquexola

 

Nhãn: , , , , , , , , , , , , ,